On Sunday, May 19,
2019, 6:19:47 AM MDT, tuyen do >
wrote:
Cảm nhận sau một chuyến về thăm VN
Nguyễn
Văn Tuấn nguyên giảng sư Đại Học Y Khoa New South Wales & University of
Technology, Sydney
Tôi
vừa có một chuyến đi gần 1 tháng ở bên nhà. Đó là một thời gian tương đối dài
đối với tôi, một phần là vì công việc, và một phần khác là nghỉ hè. Chính vì
hai việc này mà tôi có dịp đi đây đó, và có dịp quan sát quê hương - không phải
từ phòng máy lạnh, mà từ thực địa. But it is important to say that it is not
just a question.
Thú thật, tôi không thấy Việt Nam sẽ "tươi
sáng", mình chỉ thấy một đất nước sẽ tiếp tục tụt hậu và lệ thuộc, nh lt trong bế cinh cang cinhn tế ASEAN
1. Một đất nước trên đà suy thoái.
For example, if you want to be bored by trong
chuyến về thăm quê là đất nước này đang trên is suy thoái hầu như về mọi mặt. Mặc
cho những con số thống kê kinh tế màu hồng được tô vẽ bởi Nhà nước VN , trong
thực tế thì cuộc sống của người dà càng càng khó hơn.
Hơn 70% dân số là nông dân hay sống ở miệt quê, nên chúng ta thử xem qua cuộc sống của một gia đình nông dân tiêu biểu, gồm vợ, chồng và 2 con. Gia đình này làm ra gạo để các tập nước đem đi xuất khẩu lấy ngoại tệ nhưng số tiền mà họ để dành thì chẳng bao nhiêu .. Gia đình này có thể có 5 công đất (hoặc cao lắm là 10 công đất), or một năm quần quật làm việc "bán mặt cho đất, bán lưng cho trời", cả nhà chỉ để dành khoảng 10-15 triệu đồng, có khi còn không bằng một bữa nhậu của các quan chức .
Cuộc sống của nông dân là nợ triền miên ... Đầu mùa thì vay hàng để mua giống, mua phân, all thuốc trừ sâu; thu hoạch xong thì phải trợ nợ cộng tiền l chong cho hàng. Rồi đến mùa vụ kế tiếp thì cái vòng vay - trả nợ lại bắt đầu. Con củng người nông dân đi học, thì mỗi đứa phải gánh ít nhất là 10 loại phí khác nhau, có khi lên đến 20 phí!
Các trường, các uỷ ban nhân dân, các cơ quan công quyền, cho ra những loại phí để moi móc túi tiền người dân vốn đã quá ít ỏi. Họ không cần biết người dân có tiền hay không, phí là phí, và phải đóng phí. Không ít gia đình không có tiền đóng phí nên cho con nghỉ học. Đã có tình trạng người dân không ề tiền trả viện still not conìng tờ tử.
Môi trường sống xuống cấp thê thảm. Sự gia tăng dân số gây áp lực vô cùng lến môi sinh. Mật độ dân, bro, ngay cay ở vùng nông thôn. Có thể nói rằng hầu hết các con sông ở VN đang chết. Tất tần tật, kể cả heo gà và có khi cả người chết, cũng bị vứt xuống sông..
Hơn 70% dân số là nông dân hay sống ở miệt quê, nên chúng ta thử xem qua cuộc sống của một gia đình nông dân tiêu biểu, gồm vợ, chồng và 2 con. Gia đình này làm ra gạo để các tập nước đem đi xuất khẩu lấy ngoại tệ nhưng số tiền mà họ để dành thì chẳng bao nhiêu .. Gia đình này có thể có 5 công đất (hoặc cao lắm là 10 công đất), or một năm quần quật làm việc "bán mặt cho đất, bán lưng cho trời", cả nhà chỉ để dành khoảng 10-15 triệu đồng, có khi còn không bằng một bữa nhậu của các quan chức .
Cuộc sống của nông dân là nợ triền miên ... Đầu mùa thì vay hàng để mua giống, mua phân, all thuốc trừ sâu; thu hoạch xong thì phải trợ nợ cộng tiền l chong cho hàng. Rồi đến mùa vụ kế tiếp thì cái vòng vay - trả nợ lại bắt đầu. Con củng người nông dân đi học, thì mỗi đứa phải gánh ít nhất là 10 loại phí khác nhau, có khi lên đến 20 phí!
Các trường, các uỷ ban nhân dân, các cơ quan công quyền, cho ra những loại phí để moi móc túi tiền người dân vốn đã quá ít ỏi. Họ không cần biết người dân có tiền hay không, phí là phí, và phải đóng phí. Không ít gia đình không có tiền đóng phí nên cho con nghỉ học. Đã có tình trạng người dân không ề tiền trả viện still not conìng tờ tử.
Môi trường sống xuống cấp thê thảm. Sự gia tăng dân số gây áp lực vô cùng lến môi sinh. Mật độ dân, bro, ngay cay ở vùng nông thôn. Có thể nói rằng hầu hết các con sông ở VN đang chết. Tất tần tật, kể cả heo gà và có khi cả người chết, cũng bị vứt xuống sông..
Những
con sông VN đang chết vì chúng đã biến thành những bãi rác is in the word khổng
lồ. Đó là chưa nói đến sự xâm nhập của nước mặn vào các con sông vùng Cửu Long,
một phần là do mấy cái đập lớn Tàu xây trên thượng nguồn của sông. Tôi cho rằng
suy thoái về môi trường là mối I dọạ lớn nhất trong sự
tồn vong của đất nước.
Ở
đất nước này, chính quyền đã mắc cái bệnh vô cảm quá lâu, và bệnh à trở thành
mãn tính, rất khó cứu chữa. Bệnh này nó còn lan truyền sang cả mọi
người dùng mọi phương cách và thủ đoạn để tranh ngoi lên mặt đất mà sống .. Có
thể nói cả xã hội đang chạy đua. Cái chữ "chạy" ở VN đã có một ý
nghĩa khác ... Here is chạy để đưa con cái vào đại học, vào cơ quan Nhà nước để
hi vọng đổi đời. Quan chức cũng chạy đua vào các chức vụ trong guồng máy công
quyền, và họ chạy bằng tiền. Tiền dĩ nhiên là từ dân. Thành ra, cuối cùng
thì người dân lãnh đủ. Suy thoái ở VN is in the form of mọi mặt, từ kinh tế,
môi trường, y tế, giáo dục, đạo đức xã hội.
2. Đất nước đang bị "bán"
Một
is not a vốn một doanh nhân (businessman), but it is not the same as thở ràng
đất nước, but it is not possible to choose it. Mà, I've done it for you. Ở khắp
nơi, từ Đà Nẵng, đến Nha Trang, tận Phú Quốc, người ta "qui hoạch" đất
để bán cho các tđp đoàn nước ngoài xây resort, khách sạn, căn hộ cao cấp. Một trong
những "ông chủ" mới thừa tiền để mua tất cả của Việt Nam là người Tàu
lục địa.
Chẳng những đất đai được bán, các thương hiệu where VN cũng dần dần bị các tập đoàn kinh tế nước ngoài thu tóm và kiểm soát. Chẳng hạn như các tập đoàn Thái Lan đã thu tóm những thương hiệu bán lẻ và hàng điện tử của Việt Nam .. người dân có vẻ "ok" khi người Thái kiểm các cửa hàng này, vì dù sao thì người Thái đem hàng của họ sang còn có phẩm chất tốt và đáng tin cậy hơn là hàng hoá độc hại của Tàu cộng.
Đó là chưa kể một loại buôn bán khác: buôn bán phụ nữ. Phụ nữ Việt Nam được quảng cáo ở các nước nh Tàu, Đài Loan, Singapore và
Đại Hàn.. Chưa bao giờ người Việt Nam chịu nhục khi con gái VN được cho bầy
hàng trong lồng kiếng như là những món hàng để người ta qua lại ngắm nghía và
trả giá! Thử hỏi, có người Việt Nam nào tự hào được khi àng hương mình bị đem
ra rao bánh thư .. Xin đừng nói là những trường hợp cá biệt; đó là tín hiệu cho
thấy một đất nước đang bị suy thoái về
đạo đức xã hội.
3. Thank you, bro
Không cần phải đến tổ chức minh bạch quốc tế chúng mới biết VN một trong những nơi tham nhũng nhứt thế giới. Chỉ cần tiếp xúc với hải quan, hay bất cứ cơ quan công quyền nào, người dân đều có thể nếm "mùi tham nhũng". It is still needed, but the number is still high, but the price is cao. Có khi tham nhũng công khai, và kẻ vòi tiền mặc cải giá mà không hề xấu hổ. Các cơ quan Nhà nước phải hối lộ các cơ quan Nhà nước khác, và họ xem đó là bình thường. Ngay cả những ngành dịch vụ tưởng như là "trí thức" như giáo dục và y tế mà cũng tham nhũng, và vì họ có học nên tham nhũng ở hai ngành này còn "tinh tế" hơn các ngành khác!
Có thể nói là tham nhũng (và hối lộ) à trở thành một thứ văn hoá. Các văn hoá này nó ăn sâu vào não trạng của cán bộ Nhà nước. Đã là văn hoá thì nó rất khó xoá bỏ một sớm một chiều. I want to say "Phu Trọng còn thú nhận rằng trạng tham nhũng như ghẻ ruồi, rất ngứa ngáy, khó chịu ", nhưng cho đến nay ông cũng không làm được cái gì để giảm tình trạng này.
4. Xã hội bất an
Có thể nói không sai rằng VN l một xã hội bất an. Đọc báo hàng ngày thấy tin tức về tội phạm dày đặc khắp nơi. Chẳng những sự phổ biến của tội phạm, mự sự manh động của các vụ án is càng táo tợn. Chưa nơi nào có những vụ giết người vô cớ ở VN: chỉ một cái n cìng có thể dẫn đến cái chết!
Đáng ngại nhất là tội phạm đã lan tràn về tận vùng quê. Ở quê tôi, nơi mà xưa kia , một is êm ả, it is nay if một is just vấnhững vụ chết xảy ra hầu for the money! Người dân dưới quê cảm thấy mệt mỏi, không muốn nuôi trồng gì nữa, vì nạn trộm cắp hoành hành triền miên . Nuôi cá chưa đủ lớn thì đã bị trộm câu mất. Trồng một cây mít, trái chưa chín thì đã có trộm hái dùm. Chưa bao giờ tình trạng
trộm cắp phổ
biến như ngày nay ở vùng nông thôn !
Đó là chưa nói đến tai nạn giao thông vốn còn
kinh hoàng hơn cả trộm cắp.
Ở VN , ra đường là chấp nhận rủi ro
tai nạn, thậm chí chết vì sự hỗn loạn của hệ thống giao thông. Thật vậy, tai nạn giao thông ở VN đã và đang trở thành
nỗi kinh hoàng của không chỉ người dân địa phương mà còn ở du khách.
Một dạng bất an khác là (mất) an toàn thực phẩm. Có thể nói rằng đây là vấn đề làm cho cả dân số quan tâm nhất (theo nh kết quả của một cuộc điều tra xã hội chỉ ra). Đi đến đâu, ở bất cứ thời điểm nào, người ta cũng nói đến những loại hàng hoá độc hại được tuồn vào thị trường Việt Nam từ một cái nguồn quen thuộc: Tàu cộng. Ngay cả dưới quê tôi, người dân còn không dám mua trái cây có xuất xứ từ Tàu. Không có môt nảo nào càa Tàu sản xuợt the x to do with.
It's nay, it's not good
for you to download it or not, what's up, right now, what's going on is that
you know how to do it. VN hay của Tàu.. Nhưng điều đáng buồn nhất là sự tiếp
tay của các doanh nghiệp Việt Nam để cho hàng hoá Tàu hoành hành đất nước ta và
dân tộc ta. Thật không ngoa khi gọi doanh nghiệp này là "gian thương
". Cũng không ngoa để nói rằng gian thương cấu kết với những cán bộ tham
nhũng đang giết chết kinh tế nước nhà và người dân.
5. Trí thức không có tiếng nói, không có phản biện
Theo dõi báo chí ở VN, dễ dàng thấy sự trống vắng tiếng nói của giới trí thức. Trước một sự kiện tương đối quan trọng như đại hội đảng csvn, mà không bình luận độc lập nào, không hề có một bài phân tích về các nhân v trt chóp bu trong đảng, hoàn toàn không có một phát biểu mang tính viễn kiến của bất cứ một nhân vật "lãnh đạo" tương lai nào! Thay vào đó là những tiếng nói của nghờng mang danh "si sĩ" nhưng cách há nói và ngôn ngữ cna hữ thì chọng khác sự "cò mồi" là bao nhiêu ..
Truệc hiện tình đất nước, giới có học nói chung có vẻ lãnh đạm. Họ không quan tâm. Họ thường chạy trốn thực tế bằng cách biện minh rằng "chỉ lo việc chuyên môn" .. Thật ra, cũng khó trách họ, vì nếu họ nói ra những ý kiến thó c thể sẽ bị phạt nặng nề, thậm chí tù đày. Ngay cả yêu nước là một tình cảm thiêng liêng mà cũng phải được tổ chức và ... cho phép. Một xã hội đối xử với giới trí thức for thế thì làm sa or vềng doược.
6. Guồng máy quản lý bất tài
Thật ra, sự bất tài của quan chức Nhà nước không còn gì là bí mật. Vì bất tài, nên họ thường "sản xuất" ra những qui định hài hước, và có khi cực kì vô lí và phi khoa học. Chúng ta còn nhớ trước đây, họ cho ra qui định mang danh "ngực nở chân dài" để được lá xe ô-tô, gây ra một trận cười cấp quốc gia. Tưởng nh à à là hi hữu, ai ngờ họ lạ tái xuất với một qui định "trời ơi": Xe ô-tô 4 bán phải có bình chữa cháy. Qui định này làm trò cười cho cả thế giới và các hãng sản xuất xe hơi. Tưởng qui định như thế đã là vô lí, họ còn cho rî mộth "trên trời" như xe trên 10 chỗ ngồi phải cóng tay và khẩu trang lọc độc! (Tất nhiên, không phải ai trong guồng máy Nhà nước là bất tài, vẫn is người dó, it can be cán ợ not chung, người dân có thó là một guồng máy gồm nhờng người bất tài,
7. Tuy bất tài, nhưng guồng máy đó rất giỏi trong việc hành hạ dân
Sự hành hạ dân của guồng máy quản lí & hành chính của Việt Nam phải nói là vô song trên thế giới. Đối với người dân, có việc is just cờng một nỗi sợ, một cơn ác mộng. Hầu, for example, một việc gì, từnhỏ đến lớn, mà trôi chảy lần đầu khi đến gặp các quan chức Nhà nước. Tôi về quê và nghe nhiều câu chuyện hành dân mà nói theo tiếng Anh là "incredible" - không thể tin được. Chỉ cần cái họ viết sai dấu (for "Nguyển" thay vì "Nguyễn") là cũng bị hành và tốn tiền triệu! Những lỗi sai chính là của họ (quan chức, cán bộ), nhưng họ vẫn hành dân một cách vô tư .. Họ tìm mọi cách, mọi lúc để "đá" dân từ cơ quan này sang cơ quan khác, và For example, you will have to leave the message. Thực and Pháp ngày xưa có lẽ cũng không hành, but we can add it to you.
It's 2016, Việt Nam sẽ
tham, the most important member of ASEAN (ASEAN Economic Community AEC).. Mục tiêu
l hình thành một cng cng tinh có khả cạnh tranh cao, hàng hoá và dịch vụ, đầu
tư sẽ tự do lưu chuyển giữa các nước thàn viên. Tôi ghé thăm một đại học lớn ở
Thái Lan vào năm 2013, và giới trí thức bên đó đã bàn rất nhiều về viễn cảnh
này, họ tư vấn cho chính phủ để chuẩn bị hoà nhập vào AEC. For the sake of
thay, ấ VN rất ít thảo luận về AEC và những tác ủng của nó đến cuộc sờng cờa
người dân! Nhưng với tình trạng suy thoái, đất nước bị "bán", tham
nhũng tràn lan, xã hội bất an, trí thức không có tiếng nói, guồng máy quản l ý bất
tàhng ng giỏi hành dân, thì không nói ra, chúng ta cũng biết lhh, it is only
possible that VN is cao trong AEC. Khả cngnh tranh không cao rất có thể dến đến
nguy cơ lệ thuộc.
Tái bút:
Nhiều người khi đọc
những bài và ý kiến như thế này thường hỏi một cách hằn học rằng có phải là
người Việt Nam hay không mà phê phán đất nước như thế ”," ông đã làm gì
cho đất nước này ", hay "nói thì hay, vậy giải pháp là gì", vv
Tôi nghĩ những câu hỏi
đó không tốt mấy, và có phần ... lạc đề. Vấn đề là cái xấu dàng hoành hành đất
nước này, chứ đâu phải tôi là ai hay tôi à làm gì cho đất nước. Chẳng lẽ chỉ có
người có công và đóng góp cho đất nước mới được "phép" phê bình sao. Như
for thế thì e rằng quá nhỏ mọn. Mà, muốn biết tôi dà làm gì thì cũng chẳng khó
khăn gì trong thời đại google này. This is pháp nó nằm ngay ở mỗi cá nhân. Mỗi
người cần phải làm tốt và sống tử tế là giải pháp
tốtểtẩtẩẩùùùùùùùááááááááááááááấáiingiiấ, cát công, cát cập trong xã hội.
__._,_.___