Đại Học chăn Trâu




Thursday, 27 February 2020

ĐĨ BÚT và ĐĨ MIỆNG


*From: Le Hang Nguyen Date: Wed, Feb 26, 2020 at 10:35 AM Subject: Fw: rFw: Rat hay nen doc ĐĨ BÚT và ĐĨ MIỆNG To: ngockhoi hoang 

*From: Thuan Nghiem Sent: February 25, 2020 1:16 PM Subject: Fw: rFw: Rat hay nen doc ĐĨ BÚT và ĐĨ MIỆNG 


ĐĨ BÚT và ĐĨ MIỆNG
Tôi không thích nói tục. Tôi càng không thích dùng những từ ngữ thiếu thanh tao. Khi chọn chữ ĐĨ BÚT và ĐĨ MIỆNG cho tựa bài viết, tôi không vui, không hài lòng chút nào cả. Nhưng chọn chữ gì cho nó lột hết ý mình muốn viết đây? Đem cái đám truyền thông bất lương so với đĩ cũng không trúng, vì đĩ chỉ bán thứ mình có, chớ đâu có bán linh hồn, đâu có ác nhơn thất đức với đồng loại như bọn bồi bút! Không tìm ra chữ nào thích hợp hơn! Đành gượng gạo để nguyên vậy.

Tôi vẫn gọi đám Truyền Thông Dòng Chính (TTDC) của Mỹ là đám Truyền Thông Thổ Tả (TTTT). Chúng giàu lắm! Giàu thì đương nhiên là mạnh. “Đồng bạc đâm toạc tờ giấy!” Thế lực của đồng tiền mà! Mạnh đến độ ngay cả những kẻ tai to mặt bự, bự hết cỡ, như Tổng Thống Mỹ, cũng không dám đụng tới chúng (trừ lão ba trợn Donald Trump nghen). Yếu bóng vía, bị chúng hùa nhau đánh hội đồng, thì không chết cũng bị thương! Chúng như kẻ múa gậy vườn hoang, tha hồ làm mưa làm gió, giật dây, xỏ mũi dư luận, không chỉ dân Mỹ, mà xỏ cả thế giới.

Nên nhớ, đây là xứ tự do, cho nên cái quyền ăn nói (tự do ngôn luận) là một quyền được hiến pháp bảo vệ.

Truyền Thông Mỹ, tất cả đều của tư nhân, chứ không có báo đảng, báo quốc doanh, đài nhà nước, do đảng xỏ mũi đâu. Không những vậy, luật pháp Mỹ còn cấm chính phủ không được có báo chí hay đài điếc gì trên đất Mỹ cả. Chính phủ bị bọn TTTT nó ăn hiếp, thì tự tìm cách chống đỡ, chống kiểu nào, kệ bà chính phủ (thường chỉ có kiện)! Đó cũng là một lỗ hổng, khiến cho đám TTTT ngày càng lộng hành. Bọn thiên tả và đám TTTT cùng một bè với nhau, cho nên sức mạnh của chúng nhân đôi.

Ở Mỹ không ai lạ gì CNN, NBC, CBS, ABC, Washington Post, Time, New York Time,… Có thể nói CNN là thẳng đầu sỏ khổng lồ. Chúng có dàn phóng viên hùng hậu, khắp mọi nơi, có phương tiện phát sóng trên khắp các hang cùng ngõ hẽm của quả đất này. Không lạ gì đám người Việt ở Canada, ở Úc, kể cả trí thức, tiếng tăm như Nhà Văn MC Nguyễn Ngọc Ngạn (tên nầy mà trí thức à?), cũng bị chúng xỏ xâu, bị nhồi sọ, bởi vì nguồn tin họ nhận, họ nghe hằng ngày, chủ yếu là từ CNN.

Quen thói du côn, cho nên gặp lão Trump, một kỳ phùng địch thủ chưa từng xuất hiện trên chốn giang hồ, chúng lúng túng, không biết dùng chiêu thức gì để hạ lão già này. Chuyện Trump chửi chúng tối ngày, quay chúng như dế, coi chúng còn tệ hơn ccc, chắc ai cũng biết. Ba chữ viết tắt “ccc” tui ám chỉ “con chó chết”. Ai thích thứ gì khác thì cứ tự thay nghen. Tui không bàn chuyện Trump chơi đám “fake news” trong bài này. Chịu khó đọc Tweet của lão già đó hằng ngày thì biết bọn TTTT bầm gan nát ruột với lão đến cỡ nào.

Hôm nay tui viết tào lao chuyện khác. Chuyện một cậu bé con, mới 16 tuổi đầu, là nạn nhân của bọn TTTT và đám cánh tả. Gió xoay chiều, và cậu bé hiện đang làm cho đám TTTT xấc bấc xang bang, và coi bộ chúng tốn bộn bạc trận nầy với cậu ta. Đó là cậu học sinh tên Nick (Nicholas) Sandmann, một học sinh của trường Công Giáo Covington.

Rồi, ai thích chuyện tào lao của tui thì bưng ly cà phê “cái nồi ngồi trên cái cốc” ra, vừa nhâm nhi vừa đọc chơi. Mệt cứ ấn nút biến. Tui viết chừng nào mệt cũng tắt máy đi ngủ.

Mỗi đầu năm dương lịch, Giáo Hội Công Giáo Mỹ, có tổ chức một cuộc diễn hành mang tên MARCH FOR LIFE (tuần hành vì sự sống), ở những thành phố lớn, như Washington DC, Dallas, Denver, San Francisco, Chicago,… để chống lại tội ác phá thai, giết trẻ con vô tội. Năm ngoái nó được tổ chức vào ngày 18-01-2019 và năm nay vào ngày 25-01-2020. Chỉ riêng Washinton DC thôi, số người tham dự lên tới cả 500,000 người! Cuộc diễn hành thường niên, ôn hoà, trật tự này, đã liên tục trong 46 năm qua, không mệt mỏi, và cũng không có chuyện gì đáng tiếc xảy ra.

Đám TTTT đương nhiên là lờ đi, không thèm săn tin, không làm phóng sự um trời về sự kiện này, nên ít ai biết tới. Nhưng thời gian gần đây, giới trẻ (dưới 30) tham gia sự kiện này ngày càng đông, đông ngó thấy, hơn 50% tổng số người tham gia. Dấu hiệu này làm cho bọn TTTT, đám cánh tả, đám cấp tiến, phe Pro-Choice, nhất là đám kinh doanh mạng sống thai nhi, bắt đầu nao núng. Có cơ hội tấn công, là họ tung hết công lực để triệt hạ người Công Giáo (CG) và phe Pro-Life. Pro-Life không phải chỉ có người CG, mà còn có các nhóm Tin Lành, Anh Giáo, Chính Thống Giáo và rất nhiều người dân Mỹ bảo thủ, lương thiện khác nữa.

Người CG tin rằng: Sự sống bắt đầu từ lúc thụ tinh cho đến khi chết; Sự sống là do Thượng Đế ban cho; Quyền được sinh ra là quyền bất khả xâm phạm; Không ai có quyền cướp đi sự sống của kẻ khác, nhất là một thai nhi nhỏ bé hoàn toàn không có sức kháng cự.

Năm ngoái, Nick Sandmann là một học sinh của trường Công Giáo Covington, ở thành phố Park Hills, Tiểu Bang Kentucky, hợp cùng nhiều trường khác, đi tham dự cuộc diễn hành chống lại phán quyết Roe vs Wade. Vào năm 1973, phán quyết “hợp thức hoá việc phá thai” này, được Tối Cao Pháp Viện biểu quyết thông qua, với đa số thẩm phán cấp tiến.

Câu chuyện ồn ào khi một video clip ngắn, được đưa lên mạng bởi một ông da Đỏ, 64 tuổi, tên Nathan Phillips. Trong video cho thấy cậu học sinh Nick đã “chận đường”, ngăn không cho ông ta đánh trống và múa điệu dân tộc của người da Đỏ. Nghiêm trọng hơn nữa, họ nói cậu Nick còn cười nhếch mép tỏ vẻ đang “kênh” ông già, như rất khinh bỉ ông ta. Đúng là thằng bé da trắng kỳ thị ông già đa đỏ!

Nghe ông già da Đỏ trả lời phỏng vấn, đại ý: “Nếu tôi đụng vào thằng bé với nụ cười khinh khỉnh nầy, thì có thể cả đám chúng nó vây lại “đánh hội đồng” tôi rồi! Tôi rất sợ những thanh niên này và những gì họ sẽ làm cho nước Mỹ!” Nghe ông nói, thấy tội nghiệp ghê! Nói vậy chớ hỏng phải vậy nghen. Hạ hồi sẽ phân giải.

Như chộp được cơ hội ngàn năm một thuở, không cần điều tra, không cần kiểm chứng, đám TTTT và nhóm thiên tả cực đoan, đồng loạt nhào vô tấn công tới tấp phe Công Giáo tổ chức diễn hành nói chung, trường tư thục Công Giáo Covington nói riêng, và đặc biệt là “đánh” em Nick, một cậu học sinh 16 tuổi, ăn chưa no lo chưa tới, một cách vô cùng dã man! Họ cho rằng tất cả tội lỗi là do những người CG xúi giục, dạy dỗ chúng, nên chúng mới ngổ ngáo, hư thân, mất dạy, kỳ thị với một cụ già da đỏ, bla… bla…

Chuyện hổn ẩu chỉ là cái cớ! Nhìn cái nón có chữ MAGA trên đầu của Nick, và vài em học sinh khác, mới chính là nguyên nhân! Họ nổi khùng nổi điên, vì nó là hình tượng của “kẻ thù không đội trời chung”, Donald Trump! Đây rồi! Một thằng nhóc da trắng mê Trump, dám chống đối quyền (phá thai) của phụ nữ, dám coi thường một lão cựu chiến binh từng tham gia chiến trường VN! Nó thuộc phe Trump! Phải đánh cho chết ông cố tổ nó mới được!

Một vài ví dụ cho thấy bọn TTTT và đám thiên tả bịnh hoạn, đáng kinh tởm tới mức nào:

§● CNN là thằng đầu tàu, to con nhứt, cho nên khi nó xướng, thì biết bao nhiêu kẻ hùa, theo. Bakari Sellers (của CNN) tweet: “Sandmann là một thằng ngổ ngáo đáng bị đấm vào mặt!” Mụ Sarah Elizabeth Cupp, một nhà văn, một bình luận gia, và là người dẫn chương trình (TV host) trên CNN có tên là “Chuyện không lọc” (Unfiltered), cũng tweet rằng: “Thằng bé đội mũ MAGA đang chế giễu một cụ cao niên người Mỹ da đỏ, một cựu quân nhân đáng kính từng tham chiến ở VN!”

§● Howard Dean, một Bác Sĩ, một nhà văn, từng là Thống Đốc Bang Vermont, và cũng từng là Chủ Tịch Toàn Quốc của đảng Dân Chủ, phụ hoạ theo liền. Ông ta lên tiếng tố cáo trường Covington là “một nhà máy sản xuất hận thù”. Kỳ thật, chính đám Dân Chủ mới là tổ sư gây hận thù chủng tộc. Coi dân da đen (Black Lives Matter) nổi loạn tới cỡ nào thời O3ma! Ai ủng hộ chế độ nô lệ, dẫn tới nội chiến? DC chớ ai! Ai giải phóng nô lệ? Abraham Lincohn, đảng CH đó!

§● Reza Aslan, người Mỹ gốc “một răng” (Iran), là nhà nghiên cứu về tôn giáo, nhà văn, người dẫn chương trình trên TV, tweet rằng: “Thằng nhỏ ‘cười đểu’ trong chiếc mũ MAGA đã có một khuôn mặt đáng bị đấm!” Theo tôi, khuôn mặt đó hiền khô, rất có duyên, nhưng vì cái nón MAGA làm cho tên Reza “một răng”, kẻ đang mắc chứng bịnh nan y TDS tới thời kỳ chót, một loại bịnh dị ứng Trump hết thuốc chữa, nên mới muốn đấm thằng bé! (TDS = Trump Derangement Syndrome)

§● Con bé Sarah Beattie, một con diễn viên hề, tự nhận là cộng tác viên của chương trình “Saturday Night Live” trên đài NBC (NBC đã xác nhận nó xạo ke, vì chưa bao giờ được NBC mướn), còn mất dạy hơn khi tweet rằng: “Tôi sẽ ‘thổi kèn’ bất cứ chàng nào dám đấm vào mặt thằng bé MAGA đó!” Nguyên văn cô ta tweet: I will blow whoever manages to punch that MAGA kid in the face!” #Blow là tiếng lóng của dân chơi phố đèn đỏ, ám chỉ việc làm tình bằng miệng. Đúng là ĐĨ MIỆNG, cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng! Khiếp thật!

§● Một trong những bịa đặt kích động nhất, là từ Dân biểu Ilhan Omar ở bang Minnesota, con nhỏ gốc Hồi giáo trong đám “tứ nhân Bang”, tweet rằng: Thằng bé đang phản đối quyền lựa chọn (phá thai) của người phụ nữ và hét lên 'đó không phải là hiếp dâm nếu các bà thưởng thức chuyện đó'. Kỳ thực, trong clip, cậu học sinh Nick không hề hé môi nói một tiếng nào với ông già da đỏ Nathan. Cô ta xóa tweet liền sau đó, nhưng không hề có lời cải chính hay xin lỗi. Nguyên văn phần thứ hai trong câu tiếng Anh là “It’s not rape if you enjoy it”, hơi khó dịch, nhưng ý chính của nó, tôi có thể diễn giải là: “Nếu mấy bà khoái chí khi làm tình, thì đó không phải là một vụ hiếp dâm”. Không phải bị hiếp dâm thì cớ gì phải phá thai? Nghĩa là không có lý do gì mấy bà chịch cho đã, rồi đi phá thai! Đồ ác mẫu! Đồ đàn bà hư đốn!

§● Người dẫn chương trình HBO là Bill Maher nói về Sandmann với những lởi lẽ tục tĩu, hạ cấp, như phường vô lại. Cá nhân tôi xưa nay rất ghét cái tên hề mặt thỏ mỏ dơi này, vì cách ăn tục nói phét của hắn. “Dick” cũng là tiếng lóng của dân chơi, ám chỉ dương vật của đàn ông. Tôi không muốn dịch hết. Người đọc hỏi cô bé xinh đẹp tử tế Google nhe:

● "I don't blame the kid, the smirk-face kid. I blame lead poisoning and bad parenting. And, oh yeah, I blame the f---ing kid, what a little prick," Maher said.

● "Smirk face, like that's not a dick move at any age to stick your face in this elderly man," the host continued.

● "You know, I don't spend a lot of time, I must tell you, around Catholic school children, but I do not get what Catholic priests see in these kids," Maher said.

§● Washington Post của tên tỷ phú đầu trọc, thiên tả 200%, Jeff Bazos, chủ nhân Amazon, còn cả gan bịa đặt để kích động: Mấy đứa đội mũ MAGA còn hô khẩu hiệu: “Build the wall” (Xây Bức Tường! là khẩu hiệu thường được các cử tri ủng hộ Trump hô lên trong các buổi vận động tranh cử của Trump), mặc dù trong clip của lão Nathan không hề có câu nầy.

§● Nathaniel Friedman, nhà báo, còn cả gan tweet: Tên, địa chỉ, số điện thoại và thông tin cá nhân của các đứa bé vị thành niên này, để cho thiên hạ quấy rối, hù doạ, khủng bố tinh thần các em.

§● NBC gởi phóng viên đến Covington để lục lọi hồ sơ thuế ở địa phương và dùng các nguồn thông tin khác để bới móc Hội sinh viên Công Giáo Covington và gia đình của họ. Họ quậy “banh nhà lồng chợ” Covington luôn!

Các trường Công Giáo, các giáo xứ bị bọn chúng mang ra bêu xấu, bị gọi là những thành trì của người da trắng kỳ thị.

Tóm lại, bất cứ thứ gì có chữ Công Giáo là họ hùa nhau “chơi tới bến”!

🔶 Tác hại của việc bị đánh hội đồng:

— Từ những thông tin vội vã và những hành động đầy ác ý như vậy của bọn đĩ bút và đĩ miệng thổ tả, đã dẫn đến nhiều đe dọa nặc danh, cho nên nhà trường phải đóng cửa, hủy bỏ các lớp học trong một thời gian.

— Nick Sandmann và gia đình đã phải hứng chịu những quấy rối và những lời doạ giết trong nhiều tháng trời. Họ không dám về nhà và chính Nick cũng không dám trở lại trường học.

— Ngay cả trường học của Nick Sandmann và Giáo phận Covington, ban đầu cũng lên án hành vi của Nick và các học sinh của mình, do những thông tin đầy ác ý này.

Trời bất dung gian đảng. Sự thật được phơi bày:

Nửa sự thật không phải là sự thật. Một video clip ngắn, bị cắt xén, không phải là sự thật của toàn bộ câu chuyện. Một video khác dài hai giờ, bao gồm toàn bộ câu chuyện, đã cho thấy nó hoàn toàn không giống như clip được cắt xén của lão Nathan. Ngược lại, nó cho người ta thấy rõ ràng, các học sinh Công Giáo Covington mới là những nạn nhân thật sự của bọn thiên tả cực đoan.

Đầu tiên, các em học sinh bị chửi bới, bởi một nhóm da đen quá khích, khi các em tập họp ở điểm hẹn để chờ xe buýt. Các em thay vì phản kháng, chửi bới lại, thì chúng đồng thanh hát to một bài hát của trường để lấn át tiếng chửi bới! Ôi! Hiền lành! Ôi dễ thương làm sao! Đó mới thật sự là giáo dục của các trường tư thục Công Giáo. Không lạ gì, người ta phải trả rất nhiều tiền để cho con cái học trường tư, trong khi trường công hoàn toàn miễn phí. Trung bình không dưới 10K/năm cho một học sinh.

Tiếp theo, cái clip mới còn cho thấy: các học sinh đã không bao giờ bao vây hay đối đầu với ông Nathan Phillips, và đứa trẻ ‘nhếch mép’ kia đã không hề chặn đường lão già đó. Ngược lại, chính lão Nathan Phillips đã băng qua đường và xắn xả tiến vào chỗ của chúng để tụng kinh và đập trống một cách đầy khích bác. Thấy ông già áp sát vô mặt thằng bé và vỗ trống không? Ông ta trông đợi một lời chửi bới hay một cú đấm từ thằng bé dữ lắm! Kẻ nóng nảy, thế nào cũng thoi cho ông ta một thoi! Gặp tay tui, chắc tui dọng luôn ba thoi! Ông ta chỉ mong có vậy để làm lớn chuyện! Một lão già đi “ăn thua” với đám con nít, còn quay ra “ăn vạ”! Đúng là vừa ăn cướp vừa la làng! Đồ bất lương!

Người ta còn phát hiện ra rằng ông Nathan Phillips này chưa từng qua VN đánh giặc như TTTT tung hô. Ông có đi lính thiệt, nhưng ông chỉ có nhiệm vụ sửa chữa tủ lạnh cho các văn phòng Thủy quân lục chiến ở bên Mỹ mà thôi. Hình ảnh một cựu chiến binh anh dũng, hào hùng, là họ tô vẽ.

Chưa hết đâu. Còn một video khác của cơ quan Thông tấn Công Giáo ghi lại: Ông Nathan Phillips và một nhóm biểu tình khác cũng đã đánh trống và đột nhập vào Vương cung thánh đường Đức Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội, trong khi đang có Thánh lễ buổi tối hôm đó. Bị security (bảo vệ) chặn lại, họ đã đập cửa và la hét ầm ĩ. Nathan Phillips còn đọc một tuyên ngôn, tố cáo các học sinh Công Giáo Covington. Ông ta còn yêu cầu Giáo Hội Công Giáo phải chịu trách nhiệm về một cuộc diệt chủng dài hàng trăm năm, và đòi trả tiền bồi thường đất đai cho người dân da đỏ, ở Hoa Kỳ và trên toàn thế giới! Đúng là đồ điên! Ông ta làm như Giáo Hội Công Giáo mang quân đi đánh giết người dân da đỏ của ông ta vậy!

Giáo Phận Covington sau đó mướn công ty Greater Cincinnati Investigation, thám tử tư có bằng hành nghề, để điều tra sự việc. Việc hô khẩu hiệu 'Xây Bức Tường' hoàn toàn không có một chứng cớ nào. Lời khai của ông Phillips cũng có nhiều mâu thuẫn, nhưng các nhà điều tra đã không thể tiếp cận với ông ta vì ông cố tình lặn mất.

Kết luận của báo cáo sau cùng, được Giáo phận Covington công bố vào ngày 13 tháng 2 năm 2019, đã không tìm thấy bằng chứng nào cho thấy các học sinh nói ra một "lời xúc phạm hoặc phân biệt chủng tộc" cả.

Đức Giám Mục Roger J. Foys của Covington, trong thư gởi cho phụ huynh học sinh, nói rằng: Cuộc điều tra độc lập "đã minh oan cho các học sinh của chúng ta, và hy vọng các em có thể trở lại cuộc sống một cách bình thường".

Ngài nói thêm: Các học sinh của chúng ta đã bị đặt trong một tình huống thật là ác tâm và thậm chí bị đe dọa. Nhưng phản ứng của các em đối với tình huống này là đúng như sự mong đợi và thậm chí có thể nói là đáng khen ngợi.

🔶 Kiện bọn TTTT.

Nick Sandmann và gia đình, nhờ luật sư đoàn Lin Wood, đã kiện các hãng truyền thông, đòi bồi thường, tổng số thiệt hại lên đến $800 triệu!

Riêng tên khổng lồ CNN, gia đình Sandmann đã kiện đòi thiệt hại lên tới $275 triệu, với lý do CNN đã dùng toàn bộ sức mạnh, ảnh hưởng, và sự giàu có của mình, để làm hại, phỉ báng và đe doạ em, mặc dù em chỉ là một đứa trẻ vị thành niên.

Nên biết: Ở Mỹ, những public figures (những gương mặt cộng đồng, có tiếng tăm, ai cũng biết), thì rất khó kiện tụng khi có người viết hay nói về mình. Nick chỉ là một cậu bé “vô danh”, hơn nữa là một trẻ vị thành niên, cho nên động tới con nít là bị kiện tới “mạt gọng từ đường” luôn! Thắng chắc!

Nói vậy cũng không có nghĩa là bạn muốn vu oan giá hoạ cho các public figures cái gì cũng được nghen. Đặt điều, vu khống, cũng bị kiện chết bỏ đó!

Năm 2016, First Lady Melania kiện tờ báo Daily Mail bên Anh, khi tờ báo này đăng tin nói rằng trước khi lấy Trump, bà từng là gái gọi! Tờ báo phải công khai xin lỗi và điều đình ngoài toà để đền bù thiệt hại cho bà ta. Thường thì những dàn xếp ngoài toà không bao giờ được công bố, nhưng ai cũng biết là số tiền triệu chớ không ít đâu (khoảng 3 triệu)!

Tờ Telegraph cũng ở Anh, cũng bị bà kiện, khi phao tin sai trái về gia đình bà. Cũng công khai xin lỗi, và đương nhiên bà cũng bỏ túi triệu tiền dàn xếp ngoài toà để người đẹp tha mạng cho!

🔶 TTTT thấm đòn:

Sau cùng CNN phải xuống nước, điều đình ngoài toà để gia đình Nick bãi nại. Vào ngày 7 tháng 1 năm 2020, CNN đạt được một thỏa thuận bồi thường với Nick Sandmann. Số tiền không nhỏ.

Một hãng lớn có sức mạnh, tiền núi, như CNN mà phải điều đình ngoài toà để bãi nại, có nghĩa là họ đã thấy rằng việc phải ra toà công khai sẽ thua. Dù không thua đi nữa, việc “đáo tụng đình” cũng sẽ gây ra tổn hại thanh danh, mất khách, mất tiền,… nhiều hơn là việc phải đền tiền một cách bí mật. Đòi 275 triệu thiệt hại, thì sự điều đình cũng tính con số trăm triệu chớ không vài triệu đâu! Đáng kiếp! Cho tởn!

Luật sư McMurtry của gia đình Sandmann nói với Fox News rằng luật sư đoàn của ông sẽ kiện thêm 13 bị cáo khác, bao gồm NBC Universal, Washiton Post, ABC, CBS, The Guardian, Huffington Post, NPR, Slate, The Hill và ông Gannett người sở hữu tờ báo Cincinnati Inquirer, và nhiều trang web tư nhân nhỏ nữa.

Thằng Goliath khổng lồ CNN, phải xuống nước thương thuyết, thì các hãng và tư nhân khác cũng đã bắt đầu cảm thấy ‘lạnh cẳng’! Họ sẽ nối đuôi nhau xin được đền bù, là chuyện cũng dễ hiểu.

Công lý được thực thi. Gia đình Sandmann đã chịu nhiều đau khổ, nhưng cũng “phát tài” còn hơn trúng số độc đắc! Đáng kiếp cho bọn TTTT! Cũng chỉ vì thù ghét Công Giáo, nhứt là thù Trump mà trở thành những con gà điên, coi trời bằng vung, coi người khác như rác!

🔶 Kết luận được chưa? Được rồi:

§● Ở xứ giãy chết này, tự do ngôn luận là quyền được luật pháp qui định và che chở. Như vậy cũng tốt, vì nó làm cho chính quyền Mỹ biết sợ công luận, biết giữ mình, không thể nào tự tung tự tác. Nhứt cử nhứt động đều có hàng vạn con mắt rình rập, hằng vạn cây bút bén hơn gươm, sẵn sàng tuốt khỏi vỏ để cạo lông, lóc thịt chính phủ! Tui chịu bọn tư bản “giãy hoài hỏng chết” ở chỗ này.

§● Nhưng. Nhưng cái gì? Tự do ngôn luận không có nghĩa là muốn nói cái gì thì nói, muốn thay đen đổi trắng, muốn vu oan giá hoạ cho ai cũng được đâu! Coi dân Mỹ nó kiện thì biết đá biết vàng ngay! Đền tới tán gia bại sản chớ không phải chơi. Như vậy càng tốt, để bọn chúng bớt thao túng, bớt lộng hành. Tui lại chịu bọn tư bản “giãy hoài hỏng chết” ở chỗ này nữa.

§● Giấy không gói được lửa. Lão già thất nhơn ác đức kia sau cùng cũng bị vạch mặt. Tương tợ, một kẻ gian hùng như Tào Tháo, cho dù có ném đá giấu tay hay ho cỡ nào, có lấy hằng trăm bút hiệu giả để ẩn núp, để làm mưa làm gió, để hại người, hại đời, rồi cũng lòi chành té bứa, thúi hoắc.

§● Ở những xứ thiên đường như TC, Bắc Hàn,… đảng “lãnh đạo” toàn diện. Họ nắm trong tay hàng ngàn tờ báo, hằng trăm đài TV, và bọn ĐĨ BÚT và ĐĨ MIỆNG thì đông hơn quân Nguyên. Cho nên, chúng biến những kẻ cướp của giết người, thành anh hùng cũng được. Chúng muốn tôn tên tội đồ từng ra tay giết hằng triệu người dân, là Bồ Tát tái sinh, cũng có người tin gãy cổ. Một tên dâm tặc chơi khắp thiên hạ, chúng bảo là trai tân, không ai dám cãi! Những bóng ma chúng biến thành người còn được, huống chi chuyện thay đen đổi trắng! Ôi! Xứ thiên đường! Trump phải sang đó học một khoá cho đỡ bị đám thổ tả hiếp đáp ngày đêm!

§● Ở những xứ sở thiên đường đó, khi truyền thông là công cụ của độc tài, nền tư pháp cũng thuộc quyền của bọn độc tài, thì chuyện kiện tụng bọn ĐĨ BÚT và ĐĨ MIỆNG giống y như chuyện “con kiến đi kiện củ khoai” mà thôi! Đá đít chúng không được, thì ráng cúi đầu ngậm bồ hòn làm ngọt!


Image may contain: 1 person, close-up and outdoor

Wednesday, 26 February 2020

Bác Sĩ Yersin và viện Pasteur Nhatrang

 
( chuyển đẻ suy tư .
   Nếu không giúp được người  việc lớn , thì giúp việc nhỏ ;
   Nhưng không bất nhân , mà đi hại người khác  ! ! ! ) 

----- Forwarded Message -----
From: Thập Ngv <j>
Sent: Sunday, February 23, 2020, 05:38:21 PM CST
Subject: Bác Sĩ Yersin và viện Pasteur Nhatrang

 Bác Sĩ Yersin và viện Pasteur Nhatrang

Bác sĩ Yersin, ân nhân của người dân Việt Nam!

CÀ PHÁO, CÀ CHUA, CÀ RỐT VÀ CÀ PHÊ. (Trích trong FB của chị VĐH)
Dịch hạch là căn bệnh khủng khiếp nhất trong lịch sử loài người, có thời điểm làm giảm 2/3 dân số châu Âu và 1/3 dân số Trung Quốc. Chính bác sĩ Yersin là người đầu tiên tìm ra vi khuẩn này và các nhà khoa học về sau khống chế nó hoàn toàn. Yersin cũng là một câu chuyện thú vị khi cả cuộc đời trưởng thành của ông, đều gắn bó với 2 chữ Việt Nam.
.
Tốt nghiệp tiến sĩ y khoa với đề tài bệnh Lao, nhưng Yersin và thầy hướng dẫn của mình là giáo sư Roux nổi danh với phát minh ra vắc xin bạch hầu. Thành tựu của ông khiến thiên tài Louis Pasteur chú ý và được nhận vào làm ở viện Pasteur Paris danh giá. Nhưng máu thám hiểm trong người khiến ông nằng nặc xin nghỉ việc để đi làm thuỷ thủ tàu viễn dương "dù chưa có kinh nghiệm đi biển bao giờ". Ông nói "đời mà không đi, thì còn gì là đời".
.
Các lần đi thám hiểm và quay lại Pháp, ông đều được Louis Pasteur "mời ăn tối và nghe báo cáo", "thấy thú vị trước các thông tin mới mẻ do Yersin kể". Pasteur yêu cầu ông hãy làm gì thì làm cho trọn vẹn để "vang danh thiên hạ, giúp nhân loại". Vâng lời thầy, Yersin xách đồ đạc lên tàu vượt ngàn hải lý, mặc cho gió bão khôn lường. Hình ảnh học trò khăn gói xuống thuyền dọc ngang quả đất sau khi học xong là hình ảnh vô cùng đẹp của những người có LÝ TƯỞNG SỐNG.
.
Sang Việt Nam, ông làm bác sĩ trên tàu giữa Sài Gòn, Manila, Hải Phòng rồi sau đó định cư ở Nha Trang, sau một lần tàu cập bến và ông phải lòng với cảnh sắc nơi đây. Đầu thế kỷ 20, ông tham gia hội đồng sáng lập và là hiệu trưởng đầu tiên của ĐH Y Khoa Đông Dương (nay là Y Hà Nội), xây dựng toàn bộ giáo trình sơ khởi và nhận thức y đức cho các thế hệ bác sĩ, quy hoạch các bệnh viện ở các tỉnh thành khắp Việt Nam theo khoảng cách địa lý để "ai bị bệnh cũng có chỗ gần nhất mà đến trị kịp thời".
Nhưng Hà Nội cũng chỉ có thể giữ chân ông được 2 năm. Ông quay trở lại Nha Trang, thực hiện chuỗi những ngày làm khoa học và thám hiểm khắp núi rừng Đông Dương. Ông là người đã tìm ra cao nguyên Lang Biang và quy hoạch Tp Đà Lạt, xây dựng viện Pasteur Đà Lạt và phát triển mạnh hơn cho viện Pasteur Sài Gòn, Hà Nội. Trại ngựa nuôi lấy huyết thanh sản xuất vắc xin của ông nằm ở suối Dầu là trại ngựa thuốc lớn nhất châu Á khi đó. Ông còn cho trồng cây ký ninh để trị bệnh sốt rét. Ông từng mong muốn Diên Khánh là thành phố dược phẩm, là nơi sản xuất thuốc men cho cả Đông Dương.
.
Ông cũng là người mang cây cao su, ca cao, cà phê (thậm chí ông cho thử nghiệm cây điều từ Brazil và tiêu đen từ Ấn Độ ở nông trại của mình), đến bây giờ chúng ta đã có hàng tỷ đô la xuất khẩu. Ông thử nghiệm nhiều giống cây ôn đới như cà rốt súp lơ su su lay-ơn cẩm tú cầu xà lách xông cà chua....(hầu như tất cả các loại rau củ mang tiếng Pháp đều là do ông và bạn bè đồng sự ông mang qua). Ông còn nuôi cừu trồng nho ở Phan Rang, nuôi đà điểu ở Ninh Hoà, thử nghiệm trồng quy mô lớn cây cà phê ở Lâm Đồng, Đăk Lăk và Pleiku. Ông cũng là 1 triệu phú nhờ trồng cao su xuất bán cho hãng lốp xe Michelin và là cổ đông chính của ngân hàng HSBC. Ông cho rằng "tôi phải kiếm tiền kiểu khác chứ không tài nào cầm được tiền của các bệnh nhân". Toàn bộ tiền lãi của ông đến nay vẫn còn và vẫn bí mật chuyển đều đặn về 1 quỹ từ thiện và quỹ nghiên cứu khoa học.
.
Ông sống 1 mình, giản dị ở Nha Trang đến cuối đời, 1 cuộc đầy ắp những chuyến đi thám hiểm và thành tựu. Nha Trang cũng là nơi tiếp cận điện ảnh đầu tiên của nước ta do ông mang về chiếu.
Có lần khi trẻ con vào nhà ông xem phim và nghịch phá những chậu hoa quý, gia nhân toan ra mắng nhưng ông bảo "đừng la trẻ nhỏ, nghe lớn tiếng chúng sẽ sợ". 1 lần ông lái xe hơi trên đường, 1 người dân bất cẩn lao vào xe ông và bị tai nạn. Dù lỗi của người đi bộ rành rành nhưng ông chạy xuống giúp họ băng bó, xin họ tha thứ và kiên quyết trả lại xe cho chính phủ, đi xe đạp, vì theo ông "dân chúng xứ này chưa quen luật lệ nên đi lại vô tư, mình đi xe đạp có va chạm thì cũng không gây thương vong cho họ". Có lần ông lên Tây Nguyên tìm thuốc, người dân tộc đã bắt ông, định hành quyết. Nhưng họ nhìn vào mắt ông, thấy một sự chân thành và thiện lương kỳ lạ, họ quyết định thả ông ra. Ông sau đó chữa trị bệnh cho cả buôn làng và gửi thuốc men lên cho họ đều đặn. Ngôi nhà của ông là trại tế bần khổng lồ cho người sa cơ lỡ vận, ốm đau, bệnh tật, đói kém....của khắp vùng, mở cửa suốt ngày suốt đêm. Ông không có vợ con vì dâng hiến phụng sự cả đời cho khoa học, nhưng người ta kính yêu ông như cha mẹ ruột.
.
Trong khi nhiều trí thức Việt Nam đi Pháp để hưởng thụ sự văn minh có sẵn của xứ người, ông như cá bơi ngược dòng. Dù quê hương ông là đất nước Thuỵ Sĩ giàu có và xinh đẹp, dù tốt nghiệp trường Y Paris và là một trong những nhà khoa học nổi tiếng nhất thế giới khi ấy, ông vẫn xuống tàu đi về phương Đông, một miền đất nghèo xa lạ. Ông đã chọn Việt Nam làm nơi sinh sống, làm việc và an nghỉ cuối đời. Ông luôn nói "tôi mãi mãi là một công dân Pháp, nhưng tôi yêu Việt Nam và tôi sẽ phụng sự cả tính mạng và cuộc đời tôi cho họ".
.
Đám tang ông là đám tang lớn nhất Việt Nam lúc đó. Giây phút cuối đời, ông nhờ người quản gia dìu ông ra phía cửa sổ, nhìn về phía biển, nơi ghi dấu 1 thời dọc ngang tuổi trẻ, rồi trút hơi thở cuối cùng. Nghe tin ông mất, người dân Nha Trang bỏ hết công ăn việc làm để lo hậu sự. Tàu bè ngoài biển vội vã cập bến xóm Cồn, ngưng mọi hoạt động đánh bắt trong nhiều ngày. Những phụ nữ tiểu thương bán cá đã bỏ hết cá mắm tiền bạc danh lợi mỗi ngày, bỏ cái nón lá quen thuộc để đeo khăn tang trắng xoá trên đầu, xuống đường đưa tiễn, khóc hết nước mắt.
Người dân Hà Nội, Sài Gòn, Đà Lạt, các thành phố lớn khác châu Á yêu quý ông, nhất là người Hongkong, nơi ông đã thành công trong việc giúp hàng triệu người dân ở đây thoát khỏi nỗi kinh hoàng do dịch cúm. Úc từng mời ông sang thành lập viện Pasteur cho họ nhưng ông đã từ chối. Hongkong thì tìm mọi cách giữ ông lại, nhưng ông vẫn khăng khăng quay về dải đất hình chữ S mà ông trót yêu thương. Năm 1943, khi ông mất, trí thức toàn thế giới, đặc biệt giới Y khoa và giới thám hiểm đã bày tỏ sự thương tiếc vô hạn. Di chúc ông ghi giản dị "Tôi muốn được an táng ở Suối Dầu, mộ thật nhỏ và nằm úp xuống, đầu quay về phía biển. Ông Bùi Quang Phương (cộng sự lâu năm) đừng cho ai đem thi hài tôi đi nước khác. Mọi tài sản xin tặng hết cho Viện Pasteur và những người cộng sự lâu năm đã làm việc với tôi".
.
Nếu bạn đã từng 1 lần được tiêm chủng, chích ngừa hay thậm chí ăn cà rốt, uống cà phê, đắp mặt cà chua (trước đó thì người Việt chúng ta chỉ có cà pháo....để ăn với mắm tôm) thì hãy biết ơn Yersin. Công lao của ông với dân tộc này, với đất nước này là không bao giờ kể hết.
.
Các bạn có thể đọc thêm tư liệu về bác sĩ Yersin, có nhiều cuốn sách viết về ông. Đó là một người mà người Việt chúng ta phải mãi mãi nghiêng mình. Sách giáo khoa nên bổ sung nhiều bài học về ông để dạy ở các cấp học để thế hệ chúng ta mãi mãi biết ơn. Lòng biết ơn là thước đo của sự văn minh, ở mỗi cá nhân và cả dân tộc.
.
Và mỗi cá nhân, nếu tình cờ đọc được những dòng chữ trên thì hãy bắt chước ông ở tinh thần PHỤNG SỰ, CỐNG HIẾN. Không nhỏ hẹp, vun vén cá nhân, cái xe - cái nhà - miếng đất - bằng cấp - chức vụ - công danh, tiền tài mang về cho vợ cho con tầm thường nữa. Mạnh dạn vẫy vùng biển rộng trời cao, dấn thân vì MỘT LÝ TƯỞNG SỐNG của riêng mình. Cùng nhau MAKE VIETNAM BETTER.
.
Phàm làm người, ai càng sớm tìm được lý tưởng sống, thì càng có một cuộc đời ý nghĩa, trọn vẹn, không hối tiếc.
__._,_.___

Posted by: Hank Music 

Tuesday, 18 February 2020

“CUỒNG TRUMP” là một việc rất nên làm và phải làm...


“CUỒNG TRUMP” là một việc rất nên làm và phải làm...

"Nếu Donald Trump hành động đúng, làm lợi cho Hoa Kỳ, diệt được cái tên “trục lợi” chỉ nhờ ăn cắp, nói láo, độc ác như Tàu Cọng thì “CUỒNG TRUMP” là một việc rất nên làm và phải làm của những nạn nhân Cọng Sản Việt Nam đang cư ngụ tại Hoa Kỳ..." (Kiêm Ái)
-----------------
Ý kiến độc giả:
Tại sao Donald Trump không mấy quan tâm đế nhân quyền Việt Nam? Xin thưa đó là thế cờ không mấy hiệu quả khi muốn dẹp tan một khối cộng sản lớn! Trên bàn cờ, con “tiểu tốt” thường bị “thí” để giúp các xe pháo mã tấn công tướng địch.
Tổng thống Reagan không đánh các nước cộng sản Đông Âu mà chúng cũng tự động tan rã. Vì ông ta chỉ nhắm đánh vỡ cái đầu rắn ở tại nước Nga khiến toàn bộ thân rắn trải dài khắp nơi đều phải chết.
Tổng thống Donald Trump không cần phải đánh cộng sản Việt Nam mà chỉ cần đánh ở cái đầu rắn là Tàu Chệt. Vì ông ấy biết rõ trong khi đánh Tàu cộng, chắc chắn Việt Nam sẽ bất động, hoặc sẽ kín đáo âm thầm giúp ông chứ không hề phản kháng. Và sau khi Tàu Chệt chết đi thì em gái Việt Nam sẽ hết vướng mùi hôi của Chệt, sẽ tắm rửa thơm phức mùi hoa lài để thân thiện thu hút vòng tay ôm ấp của anh Mỹ đẹp trai và hào hoa mã thượng. Lão Tàu Chệt chỉ là một tên Trương Chi trục lợi, vừa hôi tanh mùi cá vừa đen đủi nên khó so vai với Mỹ!

JB Trường Sơn

“CUỒNG TRUMP” là một việc rất nên làm và phải làm...
Ý kiến độc giả:
Hai chữ “Cuồng Trump” và vấn nạn “cuồng” vì chống Trump chỉ xảy ra kể từ cuộc bầu cử tổng thống Hoa Kỳ năm 2016. Trước đây, trong các nhiệm kỳ tổng thống Cộng Hòa như Ronald Reagan cùng hai thời kỳ Bush cha và Bush con, không hề có tình trạng “Cuồng Reagan” hay “Cuồng Bush” trong cộng đồng người Việt tại Mỹ. Đã vậy, Donald Trump chỉ vừa nhậm chức, chưa có thì giờ để kịp làm việc gì gọi là gây hại cho Hoa Kỳ, hay cho Việt Nam, thì những người Việt ủng hộ, hay có cảm tình với, Donald Trump cũng đã bị gọi là đám “Cuồng Trump” một cách miệt thị và nặng mùi căm hận. 
Năm 1995, khi William Clinton, bỏ lệnh cấm vận và thiết lập bang giao với cộng sản Việt Nam. Những người Việt chống cộng tại Mỹ lại làm được gì? Rồi mọi chuyện cũng đi qua. Không người Việt nào ủng hộ Dân Chủ, hay ca tụng Bill Cliton bị gọi là những kẻ “Cuồng Clinton.”
Năm 2001, khi George Bush ký hiệp ước thương mại song phương với cộng sản Việt Nam, và sau đó Bush con cho Việt Nam xã nghĩa vào WTO. Những người Việt chống cộng tại Mỹ lại làm được gì? Rồi mọi chuyện cũng đi qua. Không người Việt nào ủng hộ phe Cộng Hòa, hay bầu phiếu cho George W. Bush bị gọi là những kẻ “Cuồng Bush.” Và cũng chẳng có người Việt nào lên tiếng chê bai, chửi rủa Bill Clinton Dân Chủ, hay George Bush Cộng Hòa.
Trong khi đó, năm 2017, Donald Trump đến Việt Nam dự hội nghị APEC, thì có cả khối người Việt “chống cộng” lớn tiếng nguyền rủa Donald Trump chỉ vì đồng tiền không chịu lo cho “nhân quyền” tại Việt Nam. Thật ra, họ chỉ xử dụng điều này làm cái cớ để chửi những người Việt ủng hộ Donald Trump là lũ “Cuồng Trump.” Không phải họ vì quá lo lắng cho người Việt đang sống tại Việt Nam đến nổi phát điên lên khi thấy Donald Trump không nói gì đến hai chữ nhân quyền tại Việt Nam cộng sản, khiến họ giận lây những người Việt có cảm tình với Donald Trump. Bởi nếu có họ đã không tiếc lời nguyền rủa William Clinton năm 1995, hay George Bush năm 2001.

Xét cho cùng, mắc mớ gì tổng thống Mỹ phải có trách nhiệm lo cho dân Việt Nam. Có người Việt chống cộng nào nguyền rủa thủ tướng Đức, tổng thống Pháp, thủ tướng Canada, thủ tướng Nhật, không chịu lo cho nhân quyền tại Việt Nam? Vừa qua, Pháp ký hiệp ước tự do mậu dịch với cộng sản Việt Nam. Có người Việt chống cộng nào tại Mỹ, tại Pháp, tại Canada, tại Việt Nam, nguyền rủa Emmanuel Macron chỉ biết đồng tiền không lo cho nhân quyền tại Việt Nam? Một tình trạng người nhà bị bệnh, liền ngoác mồm nguyền rủa hàng xóm không chịu chăm sóc con cái của mình. Quả là bệnh hoạn đến mất cả lý trí.

Trong khi đó có người Việt “chống cộng” bằng cách lên tiếng khuyên đảng cướp cộng sản Hà Nội: “Không nên dồn người dân đến đường cùng.” Chẳng hóa ra là khuyên chúng dù có đàn áp, có cướp bóc, cũng nên làm vừa phải thôi hay sao? Đúng ra, nên cầu mong lũ cướp này phải nặng tay tàn ác hơn nữa. Khiến người dân Việt phải lâm cảnh đường cùng, tức nước vỡ bờ. Lúc bấy giờ toàn dân sẽ vùng lên đánh đuổi, mới mong tiêu diệt được lũ cướp ngày hiện nay.
Nêu những điều này để nhận ra rằng, vấn nạn “Cuồng Trump” trong cộng đồng người Việt hoàn toàn do cơn lốc truyền thông tác động. Tất cả đều là nạn nhân của tuyên truyền và nhồi sọ. Như thân phận của một chiếc lá khô nằm sát mặt đất. Khi cơn lốc thổi qua, chiếc lá khô bị cuốn bay vùng lên quay cuồng trong giây lát. Rồi sau đó cũng rớt xuống nằm im trên nền đất lạnh. Chiếc lá khô không hề có khả năng tự bay lên cao để gây gió, tạo bão. Mà nó bị cuốn bay vùng lên do cơn lốc thổi qua. Hoàn toàn không tạo nên một tác động gì ảnh hưởng đến số phận của Việt Nam, nói chi đến số phận của Hoa Kỳ.
Nên bình tỉnh nhận ra thực tế hèn mọn, nhỏ nhoi, và hoàn toàn không có khả năng gì của người Việt trong mọi chủ trương và chính sách của chính phủ Mỹ, mà nhỏ nhất và trực tiếp nhất là đối với cộng sản Việt Nam.
Tổng số người Việt đang sống tại Mỹ chỉ hơn một triệu. Còn thua xa 26 triệu người dân Latino đang sống lậu tại Mỹ. Với một thiểu số nhỏ nhoi chẳng thấm vào đâu trên đất Mỹ, những cảm tình ủng hộ hay chống đối ghét khinh một tổng thống Mỹ trong cộng đồng người Việt hoàn toàn không ảnh hưởng gì đến chủ trương, chính sách của chính phủ Hoa Kỳ, dù đó là tổng thống Cộng Hòa hay Dân Chủ. Người Việt dù đang sống tại Mỹ, hay bất kỳ nơi nào trên thế giới, kể cả tại Việt Nam, nên nhận ra thực tế này. Cả một Miền Nam mà còn không làm được gì khi Hoa Kỳ quyết bức tử Việt Nam Cộng Hòa. Thử hỏi, thiểu số ít oi và hèn mọn dân Mỹ gốc Việt đang sống tại Mỹ thì lại làm được gì?

Ông Ngô Kỷ là người Việt duy nhất tham gia sinh hoạt chính trị trực tiếp với dòng chính Hoa Kỳ, là đại biểu (deligate) duy nhất trong cộng đồng người Việt cho Cộng Hòa. Ông từng tiếp xúc và làm việc trực tiếp với Ronald Reagan, Bush cha, Bush con, nên là người Việt duy nhất hiểu rõ thực tế này. Ngoài ra, phần lớn những người Mỹ gốc Việt khác chỉ biết các nhân vật hành nghề chính trị tại Hoa Kỳ qua truyền thông báo chí, tức qua tuyên truyền nhồi sọ.
Không nên tiếp tục sống trong huyền thoại dùng lá phiếu của mình để “quyết định số phận” tổng thống Mỹ, bắt phải làm theo ý muốn của người Mỹ gốc Việt, dù theo Cộng Hòa hay theo Dân Chủ. Không nên mãi sống trong huyền thoại và ảo giác về cái gọi là quyền quyết định của cử tri. Tuy vậy, vì quá lâu và quá sâu, để thoát khỏi ảo giác mộng mị này không phải là điều dễ dàng.
Một tổng thống Mỹ có làm điều gì tốt cho dân tộc Việt Nam thì đó là điều đáng mừng. Nếu ngược lại thì ráng chịu. Chứ người Việt cũng chẳng làm được gì. Đây là một thực tế.
Hãy nhìn lại trường hợp Israel với huyền thoại đám tài phiệt Do Thái kiểm soát mọi chính sách của Hoa Kỳ trong đầu người Việt. Suốt 25 năm, dân Do Thái phải cắn răng, ngậm đắng nuốt cay khi tổng thống Mỹ không chịu tuyên bố Jerusalem là thủ đô của Israel. Họ cũng chẳng làm được gì với huyền thoại tài phiệt Do Thái kiểm soát cả nước Mỹ. Cho đến khi Donald Trump chính thức tuyên bố, và cho dời tòa đại sứ Mỹ đến, thủ đô Jerusalem của Israel.

Năm 2010, Obama ra lệnh chính phủ Tel Aviv phải rút dân Do Thái đang sống ở cao nguyên Golan trở về nước, và phải đập bỏ tất cả những nhà cửa, kiến trúc ở đó. Chính phủ Israel dù không muốn cũng phải cắn răng ríu ríu tuân theo lệnh Mỹ. Năm 2014, khi biết được John Kerry, ngoại trưởng của Barack Obama, đang ký một mật ước với Teheran và chi tiền để phục hồi lại chương trình nguyên tử của Iran, chính phủ Tel Aviv quyết định âm thầm và tấn công bất ngờ phá hủy lò nguyên tử của Iran. Biết được điều này, Barack Obama nổi giận, tuyên bố Hoa Kỳ sẽ bắn hạ bất kỳ chiến đấu cơ nào của Israel trước khi bay đến mục tiêu trong lãnh thổ Iran. Nói theo ngôn ngữ chống Donald Trump hiện này thì sẽ là: Barack Obama quyết tâm và sẵn sàng tấn công đồng minh Israel để bảo vệ kẻ thù Iran.” Thế là kế hoạch tấn công Iran của Israel đành phải nghiến răng hủy bỏ trong uất hận đắng cay. Không nhiều người Việt biết điều này, vì truyền thông không ồn ào kết án Barack Obama. “Obama threatened to shoot down Israeli jets before they could reach their targets in Iran.”

Qua những điều trên, nên nhận ra huyền thoại Hoa Kỳ nằm trong tay đám tài phiệt Do Thái. Và cũng nên nhận ra thực tế nhỏ nhoi, hèn mọn của người Mỹ gốc Việt.
Có người Việt lớn tiếng chửi Donald Trump về vụ Obamacare. Cũng chỉ là chiếc lá khô bị cơn lốc tuyên truyền thổi bay thốc lên cao, quay cuồng đến chóng mặt. Hoàn toàn không hề biết rằng chương trình Health Care này bắt nguồn do nghị sĩ Dân Chủ Ted Kennedy khởi xướng từ năm 1973. Tuy vậy, không nên vội tin rằng Ted Kennedy là tác giả của chương trình này. Kẻ nào là tác giả thực sự thì người dân khó lòng biết được. Lúc bấy giờ, Edward Kennedy gọi là Universal National Health Care. Nhưng sự việc bất thành. Chương trình này nằm im cho đến 1994, khi Bill Clinton làm tổng thống Dân Chủ. Lúc này Bill Clinton giao cho vợ là Hillary Clinton bỏ chữ National, gầy trở lại di sản của Ted Kennedy, và gọi là Universal Health Care, hay Hillarycare, nhằm đánh bóng bà vợ, chuẩn bị cho bước tiến thân kế tiếp trong sự nghiệp chính trị của Hillary Clinton. Nhưng Hillarycare cũng không thực hiện được như ý muốn.. Một lần nữa chương trình bảo hiểm sức khỏe cưỡng bách này của phe Dân Chủ phải chờ thêm 12 năm nữa.

Đến nhiệm kỳ hai của Barack Obama chương trình Health Care của phe Dân Chủ mới được qua cầu. Không bàn đến chuyện tốt xấu của Obamacare. Nghĩa là dân Mỹ phải chờ từ năm 1973 đến 2014, tức 41 năm. Không phải do dân chúng Mỹ muốn hay không muốn, mà do các nhà lập pháp Hoa Kỳ thuận hay không thuận. Dù lúc bấy giờ, lưỡng viện quốc hội Mỹ do Cộng Hòa chiếm đa số, và quyết liệt chống đối Obamacare. Đặc biệt lớn tiếng và ồn ào nhất là nghị sĩ Cộng Hòa John McCain, liên tục chống Obamacare suốt 7 năm trời. Thế mà khi Donald Trump đòi hủy bỏ Obamacare, thì cũng lại chính John McCain là kẻ chống lại điều này. Có nghĩa là từ Obama sang Trump, nghị sĩ John McCain quay ngược 180 độ mà không ai biết lý do.

John McCain: “Mấy người nhét sáu mươi lá phiếu và Luật Affordable Care  [Obamacare] vào cuống họng chúng tôi. Chúng tôi không muốn sửa nó. Chúng tôi chỉ muốn thay nó vì nó là một sự thất bại hoàn toàn.” (“You ramped the sixty votes and Affordable Care Act down our throat. We don’t want to fix it. We want to replace it because it’s a compete failure.”)

Xem lại những lần John McCain (Cộng Hòa) chống cuội Obamacare (Dân Chủ) trong suốt mấy năm trời:

Một điều khôi hài khác. Khi Affordable Care Act (Obamacare) đưa ra quốc hội để thông qua và thành luật, chủ tịch phe Dân Chủ hạ viện lúc bấy là Nancy Pelosi nói rằng: “Chúng ta phải thông qua dự luật rồi mấy người sẽ biết trong đó nó là cái gì.”

Nancy Pelosi: “We have to pass the bill so that you can find out what is in it.”

Không bàn đến chuyện tốt xấu của Obamacare. Quả là khôi hài và diễu dỡ cho cái gọi là quốc hội “của dân, do dân, và vì dân.” Đó là cách các nhà “lập pháp” Hoa Kỳ ban hành luật mà dân chúng Hoa Kỳ phải chịu. Dù muốn hay không. Nói chi đến người Mỹ gốc Việt, một thiểu số ít oi và hèn mọn.

Thử xét qua một ví dụ. Gần nhất là kể từ ngày Hillary Clinton làm đệ nhất phu nhân trong hai nhiệm kỳ của chồng là Bill Clinton và lo vụ Hillarycare. Kế đến là tám năm ngồi ghế nghị sĩ New York. Tổng cộng, Hillary Clinton phải mất ít nhất là mười sáu năm chuẩn bị cho chiếc ghế tổng thống Mỹ. Thế mà cuối cùng Hillary Clinton lại giao số phận và sự nghiệp chính trị của bà cho những người mà bà gọi là đám cử tri thiếu hiểu biết (low information voters) chỉ biết qua những gì họ nghe. (“Voters are going to hear what they hear.” – Hillary Clinton) Trong khi bà tự cho là giới thượng đẳng (elites) có sứ mạng lãnh đạo (leader) và cai trị (govern). Nên hiểu rằng, dù có bỏ phiếu hay không bỏ phiếu cho bà cũng là quyết định số phận của bà. Như vậy thì còn gì để gọi là lãnh đạo và cai trị. Một người Việt vừa vào quốc tịch Hoa Kỳ, nói không rành tiếng Mỹ, đọc tên đường chưa xong, viết không đúng cái tên Hillary, lại có thể do không biết cách bầu nên chọn lầm tên ứng cử viên. Thế mà bà dám để cho họ quyết định số phận cùng sự nghiệp chính trị của bà hay sao? Phó tổng thống Joe Biden, thượng nghị sĩ Bernie Sanders, vẫn chưa có khả năng làm điều này. Chẳng lẽ một người Mỹ gốc Việt ở miệt Cái Mơn, Cái Sắn, cả đời chỉ biết lội sình chặt dừa nước, vừa có quốc tịch Mỹ lại có cái quyền này; quyền quyết định ai sẽ là tổng thống Mỹ. Giỡn chơi hoài hay sao vậy? Không nên tự cho mình có cái quyền lớn đến vậy. Cũng không nên tự gạt mình, cho rằng giáo sư đại học Mỹ khác với kẻ chỉ biết vác quày dừa nước ở miệt Cái Mơn, Cái Sắn. Về phương diện cử tri và phiếu bầu, cả hai vẫn có “giá trị” như nhau. Vẫn chưa dám tin? Hãy lắc đầu, đập trán cho thật mạnh. Xong, tự đặt mình vào vị trí của Hillary Clinton, rồi suy nghĩ cho thật kỹ. Hy vọng sẽ nhận ra được cái thực tế ảo này. Quả là một trò chơi lớn để mọi người cùng hài lòng, thỏa mãn. Lớn đến nổi không mấy ai dám nhận rằng đó chỉ là trò chơi (game people play). Vẫn không nhận ra thực tế ảo này, e rằng đúng với lời chê kém hiểu biết (low information) và đáng khinh (deplorable) của Hillary Clinton, dù có bầu cho ai cũng mặc. Cũng chỉ là đảng cử dân bầu. Đảng cử Joe Biden, dân bầu Biden. Đảng cử Bernie Sanders, dân bầu Sanders. Đảng cử Hillary Clinton, dân bầu Clinton. Nên suy nghĩ thật kỹ và thật sâu về điều này, may ra sẽ hiểu khôi hài của trò chơi quyền lực.

Xét cho kỹ, việc ra luật bắt buộc phải mua bảo hiểm sức khỏe của Obamacare chỉ là bước kế tiếp sau luật bắt buộc phải mua bảo hiểm xe hơi mới được lái xe. Mỗi bước cách nhau 10, 15, hay 20 năm, nên khó mấy ai nhận biết. Những bước âm thầm, nhưng chắc chắn, dẫn đến một tình trạng “nhà nước quản lý” của xã hội chủ nghĩa mà ít người nhận ra. Cứ tiếp tục tạo ra những vụ bắn súng giết người, nhất là tại các trường học đông trẻ con. Chắc chắn trong 20, 25, hay 30 năm nữa, sẽ có luật cấm dân Mỹ xử dụng súng. Nên nhớ Obamacrae phải mất 41 năm mới thành luật.
 “CUỒNG TRUMP” là một việc rất nên làm và phải làm...
Tỉnh trí và thật lòng nhận xét. Không kể đến tốt xấu, hoặc đúng sai. Chưa có một tổng thống Mỹ nào chỉ chưa đầy hai năm Donald Trump đã thực hiện hầu như tất cả mọi điều đã hứa trong khi tranh cử. Từ đánh Tàu cộng, cấm vận Nga, diệt ISIS, bắt các quốc gia NATO phải chi tiền, giải quyết tình trạng Bắc Hàn dùng vũ khí nguyên tử để làm tiền Mỹ (nuclear blackmail), dẹp TPP, dẹp NAFTA, dẹp Global Warming, cấm vận Iran, trả Jerusalem lại cho Israel làm thủ đô, kéo công ty Mỹ trở về nước, hủy bỏ Obamacare, xây tường biên giới, vân vân. Nếu không có những chống đối quyết liệt, từ cả Dân Chủ lẫn Cộng Hòa, vụ Obamacare, và bức tường biên giới cũng đã xong từ lâu. Ở đây, không kể đến những chống đối ồn ào của truyền thông. Đó chỉ là phương tiện tuyên truyền nhồi sọ dành cho quần chúng, hoàn toàn không ảnh hưởng đến những người hành nghề chính trị ở thượng tầng trong quốc hội hay hành pháp. Xét ra, cũng vì Donald Trump thực hiện đúng lời hứa, nên mới bị chống đối dữ dội và liên tục đến vậy. Phải chi Donald Trump cứ hứa lèo, hứa cuội, và ngậm miệng ăn tiền thì đã không có bao nhiêu chống đối ồn ào xảy ra.. Cũng bởi Donald Trump không cần làm tổng thống, không cần tiền, và không là kẻ hành nghề chính trị để kiếm sống nên mới ra cớ sự.

Nên bình tỉnh trở lại. Không nên tiếp tục bị cơn lốc tuyên truyền và nhồi sọ do truyền thông tạo ra, cuốn thốc đến quay cuồng. Mà cứ tưởng mình hay mình giỏi. Nên nhớ đến thân phận của một chiếc lá khô nằm trên mặt đất.. Hoàn toàn không có một chút khả năng tự bay lên để gây gió, tạo bão, thay đổi chủ trương hay chính sách của chính phủ Hoa Kỳ. Chỉ là may nhờ rủi chịu mà thôi. Dù sao thì cũng không đến nổi quay cuồng đến chóng mặt, hay nhức đầu, hoặc điên loạn đến phát cuồng.

Phan Quang
http://bacaytruc.com/images/people/Trump/Trump-vs-Socialism.pngThật là phi lý đối với người Việt tỵ nạn khi họ không ủng hộ Trump diệt chủ nghĩa xã hội là guồng máy gây tang thương cho dân tộc Việt.


__._,_.___

Posted by: rvnaf 

Featured post

Lisa Pham Vấn Đáp official 8/6/2023

Popular Posts

Popular Posts