On Nov 11, 2019, at 10:20 PM, AU DANG <>
wrote:
VIÊN TỊCH HAY ĐỀN TỘI ?
BẰNG PHONG ĐẶNG VĂN ÂU.
Hồ Chí Minh là
con quỷ; chứ không phải người!
Bà Nguyễn thị
Năm, ngoại hiệu Cát Hanh Long, là ân nhân của đảng Cộng sản Việt Nam. Bà cống
hiến vàng bạc, nuôi dưỡng và che giấu Hồ Chí Minh cùng tập đoàn cán bộ cao cấp.
Hồ Chí Minh luôn mồm bày tỏ lòng biết ơn của bà đối với Cách Mạng.
Nhưng đến năm
1953, Hồ Chí Minh chuẩn bị dư luận để giết bà Nguyễn thị Năm một cách danh
chính ngôn thuận bằng bài báo “Địa Chủ Ác Ghê” ký tên CB đăng trên tờ Nhân Dân,
cơ quan ngôn luận chính thức của Đảng.
Hồ Chí Minh
dùng bao vải bọc bộ râu, Trường Chinh mang kính đen để không ai nhận ra mình ngồi
chứng kiến cuộc đấu tố bà Nguyễn thị Năm. Sau khi bắn bà Nguyễn thị Năm, đội Cải
cách ném xác bà vào hòm bằng gỗ tạp. Khổ người của bà cao lớn, chiều dài chiếc
hòm không vừa, nên đội Cải cách phải dùng chân để đạp xác bà xuống. Hồ Chí Minh
và Trường Chinh đều nghe tiếng xương gẫy kêu răn rắc, nhưng nét mặt vẫn thản
nhiên, bình an. (Đó là lời tường thuật của Trần Đĩnh, một cán bộ cộng sản,
trong cuốn Đèn Cù; chứ không phải từ một nhà văn phía Mỹ Ngụy).
Chỉ có loài QUỶ SỨ mới thản nhiên ngồi chứng kiến cái chết
của một người phụ nữ yêu nước, lại là ân nhân của mình như bọn Việt Cộng mà
thôi!
Năm 1969, sau
Tết Mậu thân một năm, Hồ Chí Minh chết già (79 tuổi). Báo chí Miền Nam hân hoan
loan tin: Hồ
Chí Minh đã đền tội! Vì
Hồ Chí Minh đã gây nhiều tội ác, như phát động chiến dịch Cải Cách Ruộng Đất
long trời lở đất năm 1952, như đọc hiệu lệnh để quân đội Việt Cộng (năm 1968)
thảm sát đồng bào vô tội trên cả nước. Kẻ gây ra tội ác, khi chết, dù không bị
hành quyết vẫn bị gọi là ĐỀN TỘI, giống như con cái của những nạn nhân Trung
Hoa bị thảm sát trong cuộc Cách Mạng Văn Hóa vui mừng khi nghe tin Mao Trạch Đồng
đền tội, dù hắn bị chết già!
Trong lúc đó,
nhà Toán học (!) Hồ Hữu Tường, nguyên cố vấn chính trị của Bình Xuyên, đương
kim Dân biểu Quốc Hội Lập Pháp Việt Nam Cộng Hòa vận động một phái đoàn Quốc Hội
ra Bắc đi phúng điếu Hồ Chí Minh. Lúc bấy giờ chưa có Internet, tôi chỉ viết
cho Hồ Hữu Tường mấy chữ: Đồ có học mà ngu!
Hòa thượng Trí
Quang mới chết, tôi đọc thấy tin tức trên mạng: Hòa Thượng Trí Quang Viên Tịch.
Một độc giả viết
email cho tôi, hỏi thiên hạ dùng chữ Viên Tịch có đúng không?
Tôi trả lời
đúng và không đúng!
Nếu người nào
đứng về phía Chống Mỹ Cứu Nước như các ông Trần Kiêm Đoàn, Tạ văn Tài, Ngô Trọng
Anh, Cao Huy Thuần thì đúng!
Còn đối với
tôi, Trí Quang không phải là nhà sư, Trí Quang là công cụ của Việt Cộng. Dưới
đây là những sự kiện đã xảy ra trong quá khứ:
Tổng thống Ngô
Đình Diệm không đàn áp Phật giáo như Trí Quang vu khống. Dưới chế độ Đệ Nhất Cộng
Hòa, các Bộ trưởng, các Tướng lãnh đa số là Phật Giáo.
Đỗ Mậu là Giám
đốc An Ninh Quân Đội là Phật giáo.
Đại tá Nguyễn
văn Y là Giám đốc Cảnh sát Quốc gia kiêm Phủ Đặc Ủy Trung Ương Tình báo là Phật
giáo.
Thiếu tướng
(năm 1963) Trần Thiện Khiêm là Tổng Tham mưu trưởng là Phật giáo.
Những vị trí đứng
đầu ngành An Ninh Quốc Gia và Quân Đội đều là Phật giáo thì Tổng thống Ngô Đình
Diệm làm thế nào để sai khiến họ đàn áp Phật giáo?
Dưới chế độ Đệ
Nhất Cộng Hòa, các Chùa bị hư nát do chiến tranh đều được trùng tu, các trường
Bồ Đề của Phật giáo mọc ra như nấm, các khuôn hội của Phật giáo cũng mọc ra như
nầm. Nếu bảo Tổng thống Ngô Đình Diệm đàn áp Phật giáo, xin hỏi làm sao có hiện
tượng Phật giáo được phát triển “hoành tráng” (chữ của Việt Cộng) đến như thế?
Nếu chế độ Đệ
Nhất Công Hòa đàn áp tôn giáo thì làm sao những Trần Quang Thuận, Pháp danh Trí
Không (tức là chú tiểu không có trí, về sau đổi pháp danh sang Tâm Đức), Nhất Hạnh
cũng được Tổng thống Ngô Đình Diệm dành đặc ân cho đi du học? Xin hỏi cụ Huỳnh
văn Lang, Chủ tịch Viện Hối Đoái thời Đệ I VNCH thì sẽ rõ. Tổng thống Diệm muốn
Phật giáo được chấn hưng, nên cho nhiều tu sĩ đi du học để Phật Giáo không bị cộng
sản dụ dỗ. Không ngờ các tu sĩ Phật giáo du học ngoại quốc đều theo cộng sản!
Năm 1963, Tổng
thống Ngô Đình Diệm đã nhượng bộ các đòi hỏi của phe “Tranh đấu Phật giáo” tối
đa, nhưng Trí Quang nhất định không thỏa mãn. Ở Huế, ai cũng biết ông Cố vấn
Ngô Đình Cẩn đều có cuộc uống trà mạn đàm hàng tuần với Trí Quang. Ông Cẩn rất
quý trọng Trí Quang. Lần nào Võ Đình Cường bị Công An Trung Phần bắt, Trí Quang
nhờ ông Cẩn can thiệp thì Võ Đình Cường đều được thả.
Sau năm 1975,
Võ Đình Cường hiện nguyên hình là cán bộ cao cấp Việt Cộng, đặc trách trí vận
và tôn giáo vận. Lúc chết, Võ Đình Cường được Trần Kiêm Đoàn viết bài tưởng niệm!
Tôi viết thư hỏi ông Trần Kiêm Đoàn tại sao lại tưởng niệm một tên Việt Cộng?
Ông Trần Kiêm Đoàn không trả lời
Sau khi Tổng
thống Ngô Đình Diệm và bào đệ Ngô Đình Nhu bị giết một cách dã man trong thùng
xe thiết giáp M – 113, ông Cẩn bị dẫn độ từ Huế vào Sài Gòn để chịu tội. Tòa
tuyên án tử hình trong lúc ông Cẩn sắp chết vì bệnh tiểu đường lâu năm.. Luật
sư bào chữa cho ông Cẩn đệ đơn xin Quốc trưởng Nguyễn Khánh ban lệnh ân xá,
nhưng Tướng Nguyễn Khánh sợ uy thế của Trí Quang, nên bác đơn. Trong các nước
văn minh, một khi phạm nhân bị trọng bệnh sắp chết thì không bị chịu án tử
hình. Do đó, dư luận Quốc tế đánh giá dân Việt Nam man rợ. Còn Tổng thống
Lyndon Johnson thì gọi Tướng lãnh Việt Nam là một lũ côn đồ (Thug).
Nếu Tổng thống
Ngô Đình Diệm thật sự là một tội đồ, một nhà độc tài khát máu như sự vu khống của
phe “Tranh Đấu” (tôi để hai chữ tranh đấu trong ngoặc kép để người đọc hiểu đó
là Trâu Đánh), thì tại sao không có ông Tướng nào dám nhận mình là người đã ra
lệnh giết hai anh em ông để được mang danh hiệu “Tổ Quốc Ghi Ơn”?
Giáo sư Phan
Quang Đông chỉ lo công tác gửi Biệt kích ra Bắc, không dính dáng đến cái gọi là
đàn áp Phật giáo, bị Tòa Án Đặc Biệt Mặt Trận bắt, tuyên án tử hình. Vợ của
Giáo sư Phan Quang Đông là Nguyễn thị Toan, học lớp Đệ Nhất C1 Quốc Học, (tôi học
lớp Đệ Nhất B2 cùng năm), chạy lên Chùa van lạy Thầy Trí Quang can thiệp cho chồng,
nhưng Thầy Trí Quang lạnh lùng đáp: “Thầy chỉ lo việc Tôn giáo, nên Thầy không
dính dáng đến Chính trị”. Quý vị có thấy miệng lưỡi Trí Quang là nhà sư đạo cao
đức trọng (!) mà lém lỉnh hơn Việt Cộng không?
Chẳng biết chị
Nguyễn thị Toan và con cái giờ này ở đâu? Chúng tôi quá đau xót cho thân phận
người phụ nữ hết sức hiền lành mà có chồng bị quỷ dữ ra tay giết hại.
Giáo sư Phan
Quang Đông, người cùng quê Nghệ An với tôi, có cha và mẹ bị Việt Cộng đấu tố chết
thảm khốc. Vì thù nhà, Giáo sư Phan Quang Đông nhận lời ông Cố vấn Ngô Đình Cẩn
đảm nhiệm công tác thả Biệt Kich ra Bắc, rồi cuối cùng mối thù nhà chưa trả được,
thì bị chết dưới bàn tay của bọn người mang danh nghĩa Quốc Gia. Thử hỏi có nỗi
đau đớn nào hơn? Giáo sư Phan Quang Đông bị xử bắn tại sân Vận Đông Huế giữa tiếng
reo hò của đồng bào Phật tử của Thầy Trí Quang!
Khi nghe tin Tổng
thống Ngô Đình Diệm bị đảo chánh, Giáo sư Phan Quang Đông mang tất cả hồ sơ bí
mật của những Biệt Kích đang hoạt động ở Miền Bắc giao cho Tướng Đỗ Cao Trí,
đang là Tư Lệnh Vùng I, vì sợ tài liệu lọt ra ngoài thì nguy hiểm tính mạng của
anh em. Nhưng Tướng Đỗ Cao Trí đã giao nạp cho Trí Quang theo sự yêu cầu của
nhà sư “Tranh Đấu”! Tướng lãnh Việt Nam Cộng Hòa như thế đấy!
Chính quyền Tổng
thống Ngô Đình Diệm đã đổ. Anh em Tổng thống Ngô Đình Diệm đã chết. Nhưng Thầy
Trí Quang vẫn chưa hài lòng. Bất cứ chính quyền nào sau đó, Trí Quang đều kết
án là “Chính Quyền Diệm Không Diệm”. Trí Quang đòi hỏi Chính quyền phải là dân
sự. Đòi hỏi của Trí Quang được thỏa mãn. Quốc trường Phan Khắc Sửu đạo Cao Đài,
Thủ tướng Phan Huy Quát đạo Phật cũng không yên thân với tham vọng của Thầy Trí
Quang. Chính phủ Phan Khắc Sửu – Phan Huy Quát sụp đổ, giao lại cho Quân Đội.
Các Tướng lãnh đề cử Tướng Nguyễn Cao Kỳ đứng ra thành lập chính phủ. Các chính
trị gia, quần chúng cho rằng Chính phủ Nguyễn Cao Kỳ chỉ có khả năng kéo dài ba
bảy hăm mốt ngày, vì ông Kỳ còn quá trẻ (mới 35 tuổi), chưa có kinh nghiệm
chính trị, lại là một “Playboy”. Không ngờ gặp phải anh Tướng “Cowboy” chịu
chơi. Ông Tướng nào kéo quân về Saigon đảo chánh, đều bị Tướng Kỳ dẹp một cách
gọn ghẽ.
Tướng Nguyễn
Chánh Thi, Tư lệnh Vùng I, đã được Tướng Kỳ đề nghị làm Thủ tướng trong cuộc họp
Hội đồng Tướng lãnh tại Câu Lạc Bộ Hải Quân ở Bến Bạch Đằng; nhưng không dám nhận,
vì sợ tình hình chính trị quá khó khăn. Nhưng sau khi thấy Nguyễn Cao Kỳ bình định
một cách dễ dàng, có lẽ Nguyễn Chánh Thi nghĩ rằng Nguyễn Cao Kỳ làm Thủ tướng
được thì mình cũng làm được. Trí Quang đọc được tham vọng của Nguyễn Chánh Thi,
bèn xúi giục Nguyễn Chánh Thi gây nên cuộc Biến Động Miền Trung.
Tướng Kỳ gửi
Chuẩn tướng Nguyễn văn Chuân ra dẹp, nhưng Tướng Chuân bất lực. Tiếp theo Tướng
Kỳ gửi Tướng Huỳnh văn Cao ra dẹp, nhưng cũng dẹp không xong, viện cớ mình là
Công Giáo mà dẹp phong trào Phật giáo thì sợ mang tiếng đàn áp Phật Giáo. Tướng
Kỳ gửi một vị Tướng Phật Giáo. Đó là Trung tướng Tôn Thất Đính, con cưng của Tổng
thống Diệm đảo chánh Tổng thống và được Phật Giáo Tranh Đấu tôn vinh là người
anh hùng của Phật Giáo. Nhưng Tướng Đính mới đặt chân đến Huế không bao nhiêu
ngày thì nhảy sang phe Phật Giáo Tranh Đấu. Tướng lãnh như thế đấy!
Sau đó, Tướng
Kỳ phải đích thân mang quân ra dẹp cùng với Tướng Tư lệnh Cảnh Sát Nguyễn Ngọc
Loan. Thầy Trí Quang kêu gọi đồng bào mang bàn thờ ra đường để cản đường Quân đội
dẹp loạn. Trước tình trạng đó, Tướng Loan không biết xử trí ra sao, xin lệnh Tướng
Kỳ để giải quyết. Tướng Kỳ bảo Tướng Loan cho xe GMC đến khiêng bàn thờ lên xe
và nhớ trước khi khiêng thì bảo lính lạy bàn thờ cho đàng hoàng. Đồng bào thấy
bàn thờ quý giá của mình truyền từ đời ông, đời cha, nay bị lính của Tướng Loan
hốt, xót của quá, đành tự động bưng bàn thờ vào nhà, không cần đợi lính dẹp.
Tôi nhớ trong
vụ dẹp loạn Miền Trung, tôi có thấy Đại Úy Trần Minh Công tháp tùng Tướng Nguyễn
Ngọc Loan. Nếu tôi nhận lầm, xin anh Trần Minh Công cải chính.
Đại sứ Cabot
Lodge kể với Tướng Kỳ, ông hỏi Thầy Trí Quang đòi hạ Nguyễn Cao Kỳ xuống thì
Ngài định đưa ai lên. Thầy Trí Quang đáp: “Tôi sẽ đưa Nguyễn Cao Kỳ lên”.
Kể xong.. Đại
sứ Cabot Lodge nói với Tướng Kỳ: “Nhà sư của nước ông làm chính trị giễu thật”!
Đấy! Trí Quang nói với bà Nguyễn Thị Toan, vợ Giáo sư Phan Quang
Đông rằng Ngài “chỉ chuyên lo việc Tôn giáo; chứ không dính vào Chính trị”! Trí
Quang tưởng Tướng Kỳ giống như các Tướng khác, dễ khuynh đảo, muốn đưa xuống
đưa lênlúc nào cũng được! Nếu không có khả năng dẹp loạn của Tướng Kỳ thì Miền
Trung đã mất vào tay Việt Cộng từ năm 1966.
Nhận thấy
không thể gây xáo trộn bằng đảo chánh với ông Tướng “Cowboy” Nguyễn Cao Kỳ, Thầy
Trí Quang thay đổi chiến lược, chuyển sang đấu tranh Nghị trường, bằng cách đòi
hỏi Tướng Nguyễn Cao Kỳ tổ chức bầu cử để có dân chủ. Trí Quang nghĩ rằng đấu
tranh Nghị trường thì Phật giáo Tranh đấu sẽ thắng thế, vì Phật giáo chiếm từ
80% đến 90% dân số thì Thượng Nghị sĩ, Dân biểu thuộc phái Ấn Quang chiếm đa số.
Trí Quang tha hồ khuynh đảo cơ quan Lập Pháp!
Theo tôi, Trí
Quang không phải là nhà tranh đấu tài giỏi như tờ báo Times thổi phồng là “Người
Làm Người Rung Chuyển Nước Mỹ”. Tầt cả những kế hoạch từ cài cấm người đến chiến
lược hành động đều do Bộ Chính trị Việt Cộng ở Miền Bắc thi hành. Một phần
khác, sở dĩ Trí Quang thành công vì sự phản bội của các chính trị gia xôi thịt
và tướng lãnh xôi thịt.
Sau khi Đất Nước
Thống Nhất (nói theo luận điệu Việt Cộng), Tố Hữu tiết lộ với bà con của hắn ở
Huế rằng Trí Quang và Võ Đình Cường đều được hắn chấp nhận lời tuyên thệ vào đảng
Cộng sản. Nay Tố Hữu đã chết, chẳng biết thực hư thế nào. Tôi chẳng cần đếm xỉa
Trí Quang là Quốc Gia hay Cộng Sản. Tôi chỉ xin bạn đọc đánh giá Trí Quang qua
hành động của Trí Quang gây tình hình chính trị xáo trộn liên tục, gây nên cuộc
Biến Động Miền Trung, vận động quần chúng đòi hòa bình bằng mọi giá, đuổi Mỹ về
nước mà không hề đả động đến sự hiện diện của quân xâm lược Miền Bắc, thử hỏi
Thầy Trí Quang đứng về phía nào. Nếu đồng bào cho rằng Trí Quang có công tranh
đấu bảo vệ Đạo Pháp, xin hỏi suốt hơn 4 thập niên Việt Cộng thống trị, Phật
Giáo bị bọn cầm quyền bắt buộc Quốc Doanh, Tượng Hồ Chính Minh đưa vào Chùa ngồi
ngang với Phật, thì Đạo Pháp có còn không? Cái luận điệu bào về Đạo Pháp là bịp
bợm, giống như Kháng Chiến Phục Quốc của Hoàng Cơ Minh là bịp. Chỉ có kẻ nào
ngu mới tin thôi!
Chúng ta đang
sống trong thời đại Quỷ Sứ ngự trị. Đạo lý đảo lộn, tất nhiên ngôn ngữ cũng đảo
lộn. Thiện thành Ác. Chánh thành Tà.
Hồ Chí Minh được
phong là Cha Già Dân Tộc, cái xác khô được nằm trong lồng kính ở Quãng trường
Ba Đình.
Nhà Yêu Nước
Ngô Đình Diệm bị gọi là tội đồ, độc tài khát máu. Không được dựng bia để ghi
phương danh Tổng thống và mộ phần bị nằm ở một góc nghĩa địa tại Bình Dương.
Sự đảo ngược
như vậy thì những từ ngữ VIÊN TỊCH hay ĐỀN TỘI
còn có nghĩa gì đâu? Chúng ta đang sống trong thời đại của QỦY SỨ thì chỉ có đạo đức của ĐỊA NGỤC mà
thôi!
Khi xưa, tôi
thấy Nhà Toán Học Hồ Hữu Tường yêu cầu lập phái đoàn Dân Cử ra Bắc phúng điếu Hồ
Chí Minh là một thằng ngu. Và ngày nay những nhà trí thức viết sách bào chữa
cho Trí Quang không phải là Việt Cộng cũng là những thằng ngu. Hòa thượng Thích
Tâm Châu là người sáng suốt, vì Ngài ghi trong Hồi Ký khẳng định Trí Quang là
Việt Cộng.
Nếu có dư luận
viên nào viết hỗn láo với tôi sau khi đọc bài nay, thì tôi biết ngay chúng nó
là Việt Cộng!
Bằng Phong Đặng
văn Âu
Email Address:
bangphongdva03
-- ************************************
DIỄN ĐÀN PHỤNG SỰ XÃ HỘI
************************************
No comments:
Post a Comment
Thanks