From: phungsuxahoi>
on behalf of Nhon Nguyen <>
Sent: Monday, December 31, 2018 12:40 AM
To: Nhon Nguyen
Subject: [PSXH] BỨC TRANH KHÔNG ÃM ĐẠM ĐẾN THẾ!
Sent: Monday, December 31, 2018 12:40 AM
To: Nhon Nguyen
Subject: [PSXH] BỨC TRANH KHÔNG ÃM ĐẠM ĐẾN THẾ!
Kính chuyển
Nguyễn Nhơn
BỨC TRANH KHÔNG ÃM ĐẠM ĐẾN THẾ!
Thực ra làm chính trị của mỗi thời
mỗi khác. Xã hội loài người đã trải qua nhiều ngàn năm lịch sử nhưng thực chất
việc làm chính trị chỉ gói gọn trong 2 dạng: thứ nhất là cướp quyền lực và thứ
nhì lấy lòng dân.
Dạng thứ nhất, cướp quyền lực là loại làm chính trị trong môi trường
dân trí cực thấp.. Một dân tộc tựa như một cá nhân, với cá nhân trí tuệ thì khó
lừa gạt họ, nhưng với cá nhân ngu muội thì có thể lừa gạt họ bằng những trò đơn
giản. Năm 1945, Việt Nam lúc đó 95% mù chữ, nên Việt Minh cướp chính quyền
thành công.
… Dân Việt
chúng ta có nền tảng dân trí cực thấp. Năm 1945 là mù chữ, nhưng bây giờ đây biết
chữ cũng không khá hơn. Tầm nhìn của người dân rất ngắn và hẹp. Vì sao nói tầm
nhìn ngắn? Lấy ví dụ cụ thể, trong việc buôn bán, họ bị người Tàu lừa mua móng
trâu, mua rễ tiêu, mua lá điều vv.. Tức bài lừa đảo cũ lặp lại hoài nhưng họ vẫn
cắn câu. Điều đó chứng tỏ người Việt vừa tham lam và vừa tầm nhìn cực ngắn.
Trong tầng lớp nông dân ít học đã thế, với người có học cũng vậy, họ chỉ nhìn
quẩn quanh cuộc đời họ chứ không nhìn xa nhiều thế hệ sau. Họ quan điểm quyền lợi
của họ chỉ gói gọn trong gia đình và người thân chứ không gắn liền với quyền lợi
cộng đồng, từ đó sinh ra ích kỷ và thờ ơ đến số phận đất nước.
… Có 2 điều cực
kỳ quan trọng phải làm ngay, đó là trên mặt trận truyền thông phải đưa ánh sáng
tri thức chính trị đến đại chúng. Và điều thứ 2 là tổ chức chính trị bí mật để
đưa những kế hoạch giành lấy lòng dân một cách bài bản có chiến lược cụ thể hẳn
hoi để thực hiện. Trong 2 điều đó, điều nào cũng khó.
… Về tổ chức
chính trị bí mật, thì có nhiều bước, nhưng bước đầu tiên phải là đảm bảo bí mật
để đừng bị bóp cho bể trứng. Làm sao sống sót qua giai đoạn nảy mầm và cây non
là bài toán khó. Chặt chẽ và bí mật là yếu tố đặt lên hàng đầu để sống sót. Khi
tổ chức đủ lông đủ cánh thì tổ chức chính trị phối hợp với truyền thông thì lúc
đó, sức mạnh chính trị sẽ được nâng lên gấp bội.
Ngày xưa người ta không cần
lòng dân, chỉ cần quân phiệt là làm chính trị được. Với thời đó, làm cách mạng
chớp nhoáng, cứ lừa gạt, lợi dụng và thậm chí chi ép buộc thì sẽ thành công. Nhưng
vì tương lại nước Việt, làm chính trị hiện nay không thể làm thế được. Phải làm
truyền thông để vừa mở tầm nhìn cho dân và vừa để lấy lòng họ. Lập tổ chức để
làm cho dân an tâm đóng góp. Nếu không làm được 2 điều ấy, thì không bao giờ có
đổi thay. Chắc chắn là vậy./.
( Đỗ Ngà - Làm chính trị thời
nay )
Câu nói đầu tiên cần xác định:
Không “ làm chánh trị “ với việt
cọng được.
Phải “ Vận động Cách mạng Toàn
dân. “
Không phải tôi nệ vào câu nói của
Yeltsin: cọng sản không thể cải sửa được. Cọng sản phải đào thải tận gốc.
Nhưng kinh nghiệm máu xương dân
Việt từ 43 năm nay xác nhận điều ấy.
Vì vậy, công cuộc chiến đấu của
chúng ta ngày nay là:
Vận động sức mạnh toàn dân “ Giải
trừ ách nạn việt cọng “:
·
Bên
trong, chúng TỰ THỰC DÂN
·
Bên
ngoài THẦN PHỤC tàu cọng
Tiền nhân thường răn dạy:
“ Đường đi không khó vì ngăn sông cách núi
Mà khó vì lòng người ngại núi e
sông “
“ Cha nó lú còn chú nó khôn “
Giới trẻ có học thức ngày nay
đã thức tỉnh là tinh hoa dẫn đường, bằng mọi cách thế dẫn dắt đồng bào tham dự
chiến đấu giành lại quyền sống, quyền làm người và chủ quyền cho Đất nước và Dân
tộc.
Tôi nhắc lạ đây “ Một thời Tuổi
trẻ dấn thân “ đứng lên vì Đất nước và Dân tộc:
Cuộc Trường Chinh Cách-Mạng
Việt-Nam
Cách nay chừng hai năm, ký giả
Roger Cohen viết trên báo New York Times đại ý: Phải một phần tư thế kỷ nữa, Bắc
Kinh và Hà Nội mới có Tự do “ nhiều hơn “ bây giờ!
Lúc ấy giới trẻ VN đang bừng bừng
khí thế chống Tàu xâm lăng cho nên gã nhà quê tui đọc thấy câu trên thiệt là bực.
Làm sao mà phải 25 năm nữa, Đất nước tôi mới chỉ có được tự do kha khá hơn hiện
tại như vậy?!
Đối với tôi, sau 36 năm dài tăm
tối dưới ách nô lệ cọng sản,
Ngày 5 Tháng 6 Năm 2011 là ngày
trọng đại trong lịch sử nước Việt Nam.
Ngày mà 5-7 ngàn con dân Bến
Nghé, Đồng Nai, Bà Rịa, Vũng Tàu, Xuân Lộc, Bình Chánh, Long An kéo nhau về hội
hiệp tại Saigon xưa, biểu dương khí thế chống xâm lược chệt Tàu, đánh dấu ngày
mở đầu cuộc trường chinh diệt nội gian cọng sản bán nước, đánh đuổi Tàu khựa ra
khỏi Biển Đông, khởi phát cuộc cách mạng dân tộc, chấm dứt non 70 tăm tối cho
nước nhà.
Đến nay vừa tròn 2 năm, lần tay
tính lại, trong thời đại truyền thông điện tử, cuộc trường chinh giải cọng, cứu
nước lướt đi như hia 7 dặm.
Vẫn biết rằng 11 cuộc biểu tình
ngày ấy là do các quí ông nhân sĩ, trí thức, công thần cách mạng dàn dựng để yểm
trợ cái “ kiến nghị “ trong nước và “ Lá thơ ngỏ “ ngoài nước của các ông.
Nhưng tôi vẫn hiểu rằng, đối với giới trẻ VN, hành động của họ mang mục đích giải
cọng hay chí ít là chống đảng cs bạo ngược bán nước và chống xâm lăng Tàu tiêu
biểu qua lời ca Việt Khang: Anh là ai mà đánh tôi đau, chỉ vì tôi yêu nước?! Việt
Nam tôi đâu? Ai đem bán cho Tàu?
Ngày 5 tháng Giêng, 2012, tiếng
bom bình gas tự chế, tiếng súng hoa cải của gia đình Đoàn Văn Vươn nỗ rang trên
Cống Rộc, Tiên Lãng, báo hiệu phong trào nông dân kháng cự cường quyền “ cưởng
chế “, cào nhà, cướp ruộng đất phát khởi. Một trăm công an cơ động, bộ đội biên
phòng, dân quân mở cộc hành quân hỗn hợp tiến đánh căn nhà lầu nhỏ của Đoàn Văn
Quý với 4 người đàn ông võ trang súng hoa cải thô sơ. Kết quả: 6 côn an, bộ đội
bị bắn rỗ mặt!
Ngày 24 tháng tư, 700 nam phụ,
lão, ấu Văn Giang liều thân chống cường quyền cướp ruộng đất. Ba ngàn khuyển
ưng, khuyển phệ trang bị tận răng, khiên thép, roi điện, ống phóng lựu đạn hơi
cay tiến đánh, càn quyết nông dân tay không tấc săt.
Khói lửa mịt mùng trên cánh đồng
cổ Phụng Công, di tích lịch sử từ non hai ngàn năm trước, nơi Hai Bà Trưng dừng
quân trước khi tiến giặc Đông Hán nơi thành Luy Lâu, cổ Thăng Long.
Kế tiếp là Vụ Bản, Nam Định.
200 phụ, lão, thiếu niên đương đầu 500 côn an cơ động: Khăn tang trắng thấm máu
dân lành rơi vãi trên cánh đồng Vụ Bản.
Cồn Dầu, Đà Nẳng tiếp theo, bị
đàn áp tơi bời.
Sài Gòn, Thủ Thiêm, bom Molotov
tự vệ nỗ vang, tuyệt vọng tự thiêu phản kháng. Rốt rồi cũng đành chịu mất nhà,
mất đất, thân bị đánh đập, tù đày.
Ô nhục cho bạo quyền là khi hai
mẹ con Thị Lài, Nguyên Thủy, phụ nữ tay yếu, chân mềm đất Cái Răng, Cần Thơ, khỏa
thân cản bước cường quyền cào nhà, cướp đất.
Nơi đất xưa cánh đồng Nọc Nạn,
Bạc Liêu, bà mẹ Đặng thị Kim Liêng uất ức vì bị cường quyền áp chế trong việc
tranh chấp đất đai, nổi lửa tự thiêu trong khi con gái blogger Tạ Phong Tần đang
lâm vòng lao lý bạo quyền.
Trên đây là vài nét tiêu biểu
cho hành động bất tuân dân sự ( civil disobedience ) trong vòng hai năm nay..
Ngày 16 tháng 5 năm 2013, trước
pháp đình bạo quyền cọng sàn, thanh niên Đinh Nguyên Kha dõng dạc tuyên bố:
“ Tôi yêu nước tôi, dân tộc tôi
Tôi chỉ chống đảng cọng sản
Mà chống đảng cs thì không có tội
“
Thiếu nữ Nguyễn Phương Uyên lấy
máu hòa nước viết lời nguyền:
“ Đi, chết đi, đảng csvn bán nước
Tàu khựa cút khỏi Biển Đông “
Những lời viết, nói ấy biểu lộ
rõ ý chí của tuổi trẻ Việt Nam: Quyết chống lại VGCS bán nước và đánh đuổi giặc
Tàu xâm lăng.
Lời hịch Long An, Đồng Tháp ấy
đánh dấu cuộc trường chinh cách mạng Việt Nam, từ bất tuân dân sự chuyển sang
bước đối kháng tích cực.
Ngày 22 tháng 5, 2013, đêm trước
ngày bạo quyền Nghệ An đem ra xử phúc thẩm 8 thanh niên yêu nước, công an giả dạng
côn đồ kéo đến thánh đường Quỳnh Lưu quấy phá buổi lễ cầu nguyện nhằm trấn áp
giáo dân kéo đến phiên xử ngày 23/5.
Dân làng phẫn-nộ chống lại, bắt
giữ được 3 tên đem nhốt vào nhà kho.
Ngày 23 tháng 5, 2013, hàng trăm nông dân Cúc Phương kéo vào phá cổng
công ty du lịch Cúc Phương tràn vào vây đánh bắt giữ 6 tên côn đồ do công ty
thuê mướn đến hành hung những người phản đối việc công ty chiếm đất của dân
làng làm hành lang xanh. Người đưa tin bình luận:” Đây có thể là vụ đầu
tiên mà nông dân thẳng tay trị côn đồ, dằn mặt cả nhà cầm quyền lẫn những kẻ vẫn
quen dựa vào chế độ độc tài tham nhũng. “
Sáng ngày 24/5/2013, nông dân
Văn Giang thách thức bạo quyền kéo đến vở đất làm vụ mùa năm 2013 ngay trên thửa
ruộng bị cường quyền cưỡng chế ngày 24 tháng 5, 2012.
Tóm tắt lại, cuộc trường chinh
cách mạng, trong vòng hai năm đã tiến bước, từ bất tuân dân sự thụ động đã tiến
bước sang phản kháng tấn công.
Hy vọng mùa hè năm nay, một mùa
hè rực lửa đấu tranh khi công nhân thất nghiệp và sinh viên ra trường không có
việc làm kết hợp với phong trào nông dân bị mất đất thành một mặt trận chiến đấu
chống cọng sản bán nước, hại dân.
Nguyễn-Nhơn
( Để kỷ niệm ngày 5 tháng 6 năm
2011
Ngày khởi phát 11 cuộc biểu
tình chống Tàu xâm lăng )
Đôi lời mong ước
Hiện tại, hán ngụy vc đang đàn
áp phong trào dân chủ thiệt là tàn bạo:
·
xử án
tù thật nặng.
·
Đe dọa
tống xuất ngày càng nhiều
Kinh nghiệm cho thấy việt cọng
càng phát xít hóa, càng suy yếu.
Vậy, giới tranh đấu dân chủ cần
kiên trì và cương quyết hơn: “ Đi vào HÀNH ĐỘNG BÍ MẬT “:
Kết hợp cẩn trọng từng nhóm nhỏ,
đặt “ kế hoạch hành động “ thích hợp cho nhóm.
Trong quá trình chiến đấu, nhận
rõ các nhóm chiến đấu “ Liên kết HÀNG NGANG “ để giữ “ ngăn cách “ để bọn an
ninh phản gián không giăng được bẫy hốt trọn.
Chỉ cần các bạn “ khởi phát “
được triển vọng nổi dậy, hải ngoại và cả các nước tự do sẽ mạnh mẻ tiếp trợ.
Đôi lời vắn tắt, nói ít – hiểu
nhiều.
Sang năm ta hẹn gặp nơi Quê
Nhà,
Nguyễn Nhơn
30/12/2018
No comments:
Post a Comment
Thanks