NHÀ NGÔ “ĐI ĐÊM” VỚI NHÀ HỒ
I
Bài-viết của Ô. Nguyễn
Văn Lục
11/
Ông Nguyễn Văn Lục
vừa mới phổ-biến trên Đàn Chim Việt
một bài-viết nhan đề “Maneli với Ngô Đình Nhu, chuyện gì đã xảy ra?”
và kết-luận rằng:
"Cuối cùng
chỉ còn tài liệu gốc trong văn khố Ba Lan là có sở để chứng tỏ một cách khẳng định là
không có một giao thiệp chính thức nào giữa chính quyền Ngô Đình Diệm và chính phủ
miền Bắc.
Chuyện đi đêm giữa
Maneli và ông Ngô Đình Nhu là một sự giàn dựng từ đầu tới cuối. "
12/
Trong bài-viết gồm 2 phần nói trên, Ô. Nguyễn Văn Lục
đã đề-cập đến hai vấn-đề
khác nhau:
12a/
Chuyện đi đêm
giữa Mieczyslaw Maneli (Trưởng
Phái-Đoàn Ba-Lan
trong Ủy-Hội Quốc-Tế Kiểm-Soát Đình-Chiến) với ông Ngô Đình Nhu,
mà Ô. Lục
cho là một sự giàn dựng.
12b/
Mối giao thiệp chính thức
giữa chính quyền Ngô
Đình Diệm và chính phủ miền Bắc, mà Ô. Lục
cho là không hề có.
13/
Đây là một lối chơi chữ
của Ô. Nguyễn Văn Lục,
để tránh né Sự Thật Lịch-Sử
mà mọi người đều đã thấy rõ:
13a)
Ô. Ngô Đình Nhu
đã công-khai
(trước mặt các nhà ngoại-giao ngoại-quốc) tiếp-xúc với Ô. Maneli,
và sau đó đã nhờ đại-sứ Ấn-Độ chuyển lời hẹn gặp, rồi
lén-lút
nói chuyện (tức là đi đêm)
với Ô. Maneli,
thì làm sao mà gọi là một sự giàn dựng từ
đầu đến cuối được?
13b)
Ô. Ngô Đình Nhu
đã lén-lút
tiếp-xúc (tức là đi đêm)
với đại-diện CSVN thì làm sao mà gọi là giao-thiệp chính-thức
được?
14/
Vì Ô. Nguyễn Văn Lục
viết về 2 vấn-đề nói trên xen-lẫn với nhau, nên tôi trình-bày tách-biệt 2
vấn-đề ấy ra, để độc-giả dễ theo-dõi.
II
Vụ Maneli “đi đêm” với Ngô
Đình Nhu
21/
Trong bài-viết liên-hệ, Ông Nguyễn
Văn Lục đã xác-nhận các điểm sau đây là đúng sự thật:
21a)
Ô. Maneli
đến dự buổi tiếp-tân vào ngày 25-8-1963
của tân-Ngoại-Trưởng Trương
Công Cừu (thay-thế cựu-Ngoại-Trưởng Vũ Văn Mẫu
vừa từ-chức để phản-đối chính-sách
tôn-giáo của Nhà Ngô).
Trong buổi tiếp-tân này, có đại-sứ Mỹ
Cabot Lodge.
Đại-sứ Pháp Roger Lalouette,
đại sứ Ý
Giovanni Orlandi,
và khâm-mạng Tòa Thánh
Đức Cha Salvatore
Asta, là những người đã giúp-đỡ cho Ô. Maneli gặp
Cố-Vấn Ngô Đình Nhu trong
dịp này. Ô. Nhu đã
công-khai nói với Ô. Maneli rằng
Ô. Nhu có
thể tiếp
riêng Ô. Maneli lúc
nào cũng được, và Đại-Tá An sẽ
sắp-xếp việc này.
21b) Sau
đó, đại-sứ Ấn-Độ Ram Chundur Goburdhun gọi
báo cho Ô. Maneli biết
là Ô. Nhu hẹn
gặp Ô. Maneli vào
lúc 10 giờ sáng ngày 2-9-1963; rồi
Đại-Tá An cũng
gọi cho Ô. Maneli xác-nhận
ngày giờ như trên [và nơi chốn] Ô. Nhu gặp riêng (tức
là đi
đêm) với Ô. Maneli.
22/
Ông Nguyễn Văn Lục
viết rằng Ô. Maneli chỉ
bí-mật
gặp Ô. Nhu
một lần vào ngày 2-9-1963
rồi thôi, vì sau đó thì chính-phủ Ba Lan
đã cấm không cho Ô. Maneli
gặp Ô. Nhu
nữa; và kết-luận rằng Vụ
Maneli “đi
đêm” với Ngô Đình Nhu
là một sự giàn dựng.
Nhưng, theo các tài-liệu do chính Ô. Lục
tham-khảo, nhất là tập Poland and Vietnam,
1963: New Evidence on Secret Communist Diplomacy and the "Maneli Affair"
của Bà Margaret K. Gnoinska
đào sâu trong các “tài liệu gốc trong văn khố Ba
Lan” thì
sự thật
là:
22a)
Ô. Maneli
đã đến Việt Nam
2 lần: lần đầu 1954-1955
với tư-cách cố-vấn pháp-lý và chính-trị cho Phái-Đoàn Ba-Lan
trong Ủy-Hội Quốc-Tế,
lần sau 1963-1964
với tư-cách Trưởng Phái-Đoàn
ấy.
Lần thứ hai này, Ô. Maneli
đến Sài-Gòn
vào đầu năm 1963,
liền được Trưởng Phái-Đoàn Ấn-Độ
trong Ủy-Hội Quốc-Tế
là Ông Ram Chundur
Goburdhun đề-cập đến vấn-đề thiết-lập các đường dây
liên-lạc giữa hai miền Bắc–Nam
Việt-Nam.
Đầu tháng 3-1963,
Ô. Maneli
báo-cáo về Ba-Lan
rằng Tổng-Thống Ngô
Đình Diệm đã hứa với Ô. Goburdhun
là Ô. Diệm
sẽ tự mình thoát-Mỹ
và đứng vào hàng-ngũ Ấn-Độ
[trung-lập]. (Trước đây, Lê Xuân Nhuận đã đoán đúng
về việc này, trong bài “Gạo Tàng-Hình”,
Mục 53, Khoản 54, và Đoạn 54c.) Bà Ngô Đình Nhu
cũng đồng ý như thế. (Có lần Bà Nhu
ở lại trong biệt-thự của viên đại-sứ Ấn-Độ
đến 4 tiếng đồng-hồ.) Điều cần-thiết là phải thực-hiện các cuộc tiếp-xúc
Nam–Bắc Việt-Nam
mà địa-điểm thuận-tiện là Tân-Đề-Li
(thủ-đô Ấn-Độ)
vì ở đây đã có sẵn đại-diện ngoại-giao của cả 2 Miền.
Nguyên là trước khi Ô. Maneli
đến Sài-Gòn,
ý-tưởng trung-lập-hóa
Việt-Nam
đã được Ba-Lan
khởi-xướng vào đầu năm 1963,
khi Ông Adam Rapacki
ngoại-trưởng Ba-Lan
gặp Ông Jawaharlal Nehru
thủ-tướng Ấn-Độ
tại Ấn-Độ
trong các ngày 20 đến 22-1-1963.
Ô. Rapacki
đề-nghị một kế-hoạch trung-lập-hóa Nam Việt-Nam
qua việc chọn-lựa một tân-chính-phủ thay-thế chính-phủ Diệm
và có thể đàm-phán với Bắc
Việt-Nam. Được sự đồng-thuận của Ô. Nehru,
Ô. Rapacki
nói chuyện ấy với Ông Galbraith
là đại-sứ Hoa-Kỳ.
Ô. Galbraith
đáp-ứng tích-cực và đưa ra kế-hoạch của chính mình, xem như phù-hợp với
quan-điểm của Tổng-Thống Mỹ
Kennedy,
dựa vào khuôn-mẫu Lào
[đã trung-lập-hóa]. (Thật ra, đại-sứ Mỹ
ở Ấn-Độ
Galbraith
chỉ nói cương như thế, chứ
chưa nhận được chỉ-thị gì từ TT Kennedy.)
Tuy nhiên, Ô. Galbraith
đã ngỏ ý của mình như trên với các đại-diện Ba-Lan
trong Ủy-Hội Quốc-Tế.
22b)
Vì Ba-Lan
nằm trong Khối Cộng-Sản
Quốc-Tế, nên sáng-kiến của Ba-Lan
được chuyển đến các nước CS khác, kể cả VNDCCH,
mà đứng đầu là Liên-Xô.
Tháng 2-1963,
Trung-Ương Đảng Liên-Xô
CC CPSU (Central Committee of the Communist Party of the Soviet Union) bày-tỏ thái-độ
tích-cực đối với sáng-kiến này.
22c)
Ngày 22-3-1963,
Ông Maneli
báo-cáo về Ba-Lan,
rằng Ông Hà Văn Lâu,
sĩ-quan liên-lạc của VNDCCH
[CS Miền Bắc] tại Ủy-Hội
Quốc-Tế, và các viên-chức Liên-Xô,
đã khuyến-khích Ô. Maneli
“mở rộng tối-đa các cuộc tiếp-xúc”
trước khi có các quyết-định mới tại Hà-Nội.
Ô. Maneli
cũng yêu-cầu giữ các thông-dịch-viên Ba-Lan
lại tại Việt-Nam,
khoan rút họ về nước, vì sẽ cần có họ ở Nam Việt-Nam.
22d)
Tóm lại, Ông Maneli,
Trưởng Phái-Đoàn Ba-Lan
trong UHQT, đã được biết về sáng-kiến trung-lập-hóa Nam Việt-Nam
do Ngoại-Trưởng Ba-Lan
của mình đề-xướng, đã thông qua Liên Xô,
và được đại-sứ Mỹ
ở Ấn-Độ
loan-truyền; do đó, Ô. Maneli
mới xông-xáo dính vào việc trao-đổi tin-tức giữa 2 Miền, để thi-hành kế-hoạch Rapacki-Galbraith
mà chính Ô. Lục
cho là có giá-trị (“nếu
được thi-hành thì sẽ không có cuộc thảm-sát anh+em
Diệm+Nhu”)
từ tháng 2-1963
cho đến tháng 9-1963
sau ngày được Ô. Ngô
Đình Nhu bí-mật
tiếp-xúc. (Sau đó, Ô. Maneli
bị [Liên-Xô
và Ba-Lan]
cấm gặp lại Ô. Nhu,
vì CS Bắc-Việt
đã ngả hẳn về phía Hoa
Cộng [chủ-chiến, tấn-chiếm Miền Nam
bằng vũ-lực] chống lại Liên-Xô
rồi).
Bởi vậy không thể gọi vụ Maneli
là giàn dựng từ đầu đến
cuối.
23/
Ông Nguyễn Văn Lục
viết rằng:
"Cho nên, cuộc tiếp tân của ông Trương Công Cừu vào chiều
ngày 25 tháng 8, 1963 trong đó có việc khâm sứ Salvatore Asta giới thiệu
đại sứ Ba Lan Maneli với ông Ngô Đình Nhu, mở đầu cho một
loạt những tin đồn thất thiệt.
Những tin đồn đủ thứ này củng cố cho quyết định loại trừ anh em
Diệm-Nhu của Cabot Lodge và tướng lãnh Việt Nam.
Và cũng rất có thể suy đoán, chính vị khâm sứ này
vừa giới thiệu Maneli cho ông Nhu và cũng chẳng ai khác thông báo “cuộc
tiếp xúc của ông Nhu với đại sứ Ba Lan” cho đại sứ Cabot Lodge? Phải chăng không ai khác ngoài người bạn tín cẩn
của ông ta là Khâm Sứ Salvatore Asta?"
Như thế, Ô. Nguyễn Văn Lục
đã quên biến-cố Công Đồng Vatican II
được Giáo-Hoàng
John XXIII
tuyên-bố triệu-tập từ năm 1959,
đã chính-thức khai-mạc từ ngày 11-10-1962,
để đổi mới nhiều điều cho thích-nghi với các mối liên-hệ giữa Tòa Thánh với thế-giới
hiện-thời, trong đó có việc Công
Đồng Vatican II dù đề-cập đến nhiều vấn-đề nhưng không còn lên án [chống] cộng-sản
như trước đó nữa. (Nguồn:)
“Từ
đó, Tòa Thánh Vatican thay-đổi chiến-lược, chấp-nhận chung sống hòa-bình với
những người cộng-sản.”
Không chống-Cộng
nữa, nên Khâm Mạng Tòa Thánh Salvatore Asta
hợp-tác với đại-sứ
Ấn-Độ Ram Chundur Goburdhun
(Khối “Không
Liên-Kết”) và đại-sứ Pháp Roger Lalouette
(chủ-trương trung-lập-hóa Việt Nam)
giúp Trưởng Phái-Đoàn Ba-Lan
trong Ủy-Hội Quốc-Tế Mieczyslaw
Maneli (cộng-sản) bí-mật gặp Cố-Vấn Ngô Đình Nhu
trong ý-đồ “đi đêm” với CSVN...
; đồng-thời cung-cấp tin-tức chống-Diệm
cho đại-sứ Mỹ
Cabot Lodge
để căn-cứ vào đó mà báo-cáo về Hoa-Thịnh-Đốn
rằng Diem himself cannot be
preserved”... ; dần dần đưa đến tình-trạng ngày nay
(cộng-sản cũng là con-cái của Chúa, cũng là anh+em của ta).
III
Vụ Ngô Đình Nhu “đi đêm”
với CSBV
31/ Trong bài-viết liên-hệ, Ông Nguyễn Văn Lục
đã xác-nhận các điểm sau đây là đúng sự thật:
31a)
Cành đào
của Chủ-Tịch VNDCCH Hồ
Chí Minh gửi vào chúc Tết Tổng-Thống VNCH Ngô Đình Diệm
đầu năm 1963.
Nhưng Ô. Lục
lại dám viết: “Hậu ý của người cho
cành đào thì không ai biết được”; nghĩa là chính Ông Ngô Đình Diệm
và Ông Ngô Đình Nhu
mà cũng không biết hậu ý
của Ông Hồ Chí Minh
khi gửi biếu cành đào đó?
31b)
Tệ-nạn “độc-tài, gia-đình-trị,
đàn-áp Phật-Giáo, tham-nhũng” dưới chế-độ Diệm.
Ô. Lục
viết rằng [việc phía đối-lập lên án các tệ-nạn ấy] thật ra cũng không sai
lầm.
32/
Ông Nguyễn Văn Lục
trích-dẫn Ô. Nguyễn Ngọc Giao
phản-bác Ô. Vũ Ngự Chiêu
là người đã viết rằng Ô. Ngô
Đình Nhu bí-mật gặp Ô. Phạm Hùng (Ô.
Cao Xuân Vỹ
trả lời Ô. Minh Võ
cũng xác-nhận việc này là có), với lý-luận rằng vào thời-điểm đó Ô. Phạm Hùng
còn làm Phó Thủ-Tướng ở Hà-Nội.
Nhưng Ô. Lục
quên rằng Mặt Trận Giải-Phóng
chỉ là tay sai của Cộng-Sản
Bắc-Việt ở Miền Nam, là cấp dưới, đâu dám tự-ý làm gì khi chưa được CSBV ra
lệnh; mà Ô. Phạm Hùng
thì là Ủy-Viên Bộ Chính-Trị, Bí-Thư Trung-Ương Đảng, Trưởng Ban Thống-Nhất [Đất Nước]
của Trung-Ương Đảng, và Phó Thủ-Tướng của Chính-Phủ VNDCCH. Với các
tư-cách đó, Ô. Phạm
Hùng [cao cấp và lớn quyền hơn MTDTGPMN] có thể tự mình hoặc được
đặc-phái vào Miền Nam
gặp Ô. Ngô Đình Nhu
trong vấn-đề quan-trọng này.
33/
Ông Nguyễn Văn Lục
bác-bỏ mọi lời chứng của tất cả những tác-giả Việt-Nam
cũng như ngoại-quốc nào viết về các cuộc đi đêm
(tiếp-xúc bí-mật) giữa Ông Cố-Vấn Ngô Đình Nhu
với các đại-diện CSVN, nhất là Phạm
Hùng. Ô. Lục
kết-luận là “không có một giao
thiệp chính thức nào giữa chính quyền Ngô Đình Diệm và chính phủ miền Bắc.”
Nói như thế thì chẳng khác gì nói rằng quả thật đã có rất nhiều cuộc
tiếp-xúc của Ô. Nhu
với nhiều đại-diện của CSVN nhưng đều chỉ là đi đêm,
lén-lút,
bí-mật,
chứ không có lần nào
là giao-thiệp chính-thức
cả.
Các tác-giả khác (Nguyễn
Văn Châu, Vũ Ngự Chiêu,
Tôn Thất Đính,
Nguyễn Hưng Đạt,
Trần Văn Đôn,
Đại-Úy Hạp,
Hoàng Duy
Hùng,
Lê Mạnh Hùng,
Lữ Giang,
LM Trần Văn Kiệm,
Ngô Kỷ,
Đỗ Mậu,
Trần Kim Tuyến, Việt Thường...)
có thể bị xem là đối-lập,
bất-mãn,
bàng-quan;
nhưng các tác-giả phe ta
thân-Diệm,
hoài-Ngô
mà cũng không tin lời chứng
của họ hay sao?
Ô. Lục
nghĩ gì về các trường-hợp sau đây:
33a)
Ông Minh Võ
phỏng-vấn Ông Cao
Xuân Vỹ được Ô. Vỹ
trả lời là Ô. Vỹ
cùng đi với Ô. Nhu,
tới vùng Việt Cộng kiểm-soát ở Quận Tánh Linh (Tỉnh
Bình-Tuy)
thì một mình Ô. Nhu
đi về phía trước độ vài trăm mét, có Ô. Phạm Hùng
chờ ở đó.
Nhưng Ô. Nguyễn Văn Lục
bảo là Ô. Vỹ
bịa.
Lúc Ô. Cao Xuân Vỹ
tiếp và trả lời Ô. Minh
Võ thì Ô. Vỹ
đã 3 lần vào cấp-cứu và
điều-trị tại bệnh-viện. Đó là năm 2007,
tức là 32 năm sau ngày VNCH sụp đổ,
và 44 năm sau ngày nhị vị Diệm+Nhu qua đời.
Là một người phụ-tá thân-cận của
Ông Ngô Đình Nhu,
Ô. Vỹ
hẳn đã đau xót rất nhiều, nhất là về lý-do các ông họ Ngô
ra đi; thì có lẽ nào Ô. Vỹ
lại nhẫn-tâm dựng lên một câu
chuyện hoàn-toàn bịa như Ô. Nguyễn Văn Lục
viết, để bôi bẩn thêm các thần-tượng
của đời mình?
Cách đây không lâu, trong một cuộc hội-luận có thu-hình với Ô. Lâm Lễ Trinh,
Ô. Cao Xuân Vỹ
cũng vẫn xác-nhận
việc Ô. Ngô Đình Nhu
bí-mật tiếp-xúc
với Ô. Phạm Hùng.
(Nguồn:)
33b)
Ông Tôn Thất Thiện
là một nhân-vật trí-thức thân-cận với Tổng-Thống Ngô Đình Diệm
và Cố-Vấn Ngô Đình Nhu.
“Nay, chỉ còn tôi
(Tôn Thất Thiện)
là người nhân chứng duy nhứt...
Tôi làm nhân chứng những điều sau đây do chính ông
Nhu
đã tiết lộ trong một cuộc họp báo với ký giả ngoại quốc vào cuối tháng 9, năm 1963.
Tôi là thông dịch viên trong buổi họp báo đó, và tôi đã nghe và thông dịch hai
điều sau đây: ông
(Ngô
Đình Nhu) đã tiếp
Trần
Độ ngay ‘trong phòng
này’, văn phòng của ông (Nhu),
nơi
mà ông đang tiếp các ký giả (ngoại quốc);
Trần Độ
có hỏi ông (Ngô Đình Nhu),
vân vân...” –
Tức là rốt cuộc, Ông Tôn Thất Thiện
đã kết-luận rằng “Ông Nhu
quả thật đã có tiếp xúc
với phía Cộng Sản.” Thế thì một số phần-tử hoài-Ngô
lâu nay ngoan-cố không chịu tin vào chuyện đó, nay đã hết đường chối-cãi.
(Nguồn:)
33c)
Trong cuộc phỏng-vấn Bà Ngô Đình Nhu
(trong bộ phim “Vietnam: A Television
History” ngày 02-11-1982, do Open Vault
thực-hiện, Bà Nhu
kể lại nỗ lực của Ông Ngô
Đình Nhu trong việc tiếp xúc với
Bắc Việt:
‟Vì cộng sản
không làm gì được; thay vì leo thang chiến tranh họ đã gởi người đến
nói chuyện với chồng tôi; rồi họ lật lọng nói là
chồng tôi đi nói chuyện với họ. Đó là nói láo. Không đúng chút nào. Họ là người đi bước đầu.”
Tức là Ông Ngô Đình Nhu
(Đệ-Nhất VNCH)
dù sao cũng đã có nói chuyện bí mật
[đi đêm]
với
CSBV.
(Nguồn:)
33d)
Trong một cuộc bút-luận giữa Lê
Xuân Nhuận với bác-sĩ Nguyễn Thị Thanh,
Bà Thanh
đã viết như sau:
<<From: Dr Nguyen Thi Thanh
Date: 13 sep. 2008 12:40
Subject: TONG THONG NGO DINH DIEM LA NGUOI YEU NUOC YEU DAN
Date: 13 sep. 2008 12:40
Subject: TONG THONG NGO DINH DIEM LA NGUOI YEU NUOC YEU DAN
NĂM
1962, TT NGÔ ĐÌNH DIỆM NGƯỜI CHỦ TRƯƠNG HÒA GIẢI ĐẦU TIÊN VỚI CSBV
ĐỂ TRÁNH LỆ THUÔC NGOẠI BANG
VÀ CHIẾN TRANH NỒI DA XÁO THỊT
... Và cũng vào thời ấy đường lối CSBV rất sát máu. Vậy mà TT Ngô
Đình Diệm đã cương quyết đi theo dường lới dân
tộc. Người đã phát biểu một câu nói lịch sử với ba tôi:
" Thà rằng mình chịu nhục với anh em còn hơn bị nhục nhã với ngoại
bang…" Ba tôi là dân biểu Ban Mê Thuộc, trông coi Dinh điền rừng cấm, đàn em thân tín của cụ Diệm, người nghĩ rằng sớm muộn Cụ Diệm sẽ bắt tay với Cụ Hồ...
... Một ngày kia ba tôi đi họp Sài
gòn về Ban
Mệ Thuộc. báo tin cho mạ tôi rằng cuối tuần ông
Cụ Diệm và ông Nhu sẽ lên Ban Mê Thuộc đi săn...
... Sáng thứ bảy
quảng vào mùa hè 1961 hay 1962 tôi không nhớ rõ... cả tỉnh Ban Mệ Thuôc chộn rộn dậy thật sớm.
Toàn thể quân cán chính tấp nập
sửa soạn, đi đón cụ Diệm và ông Nhu lúc 5 giở sáng đế cùng thẵng tiến vào rừng xanh BMT đi săn...
... Đến gần
8 giờ [tối] ba tôi mới về đến nhà, người bơ phờ, xất ba xất bất, mặt tái mét nhưng
vẩn cười gượng... Ba tôi cho hay đây là cuộc đi săn tráo trộn.
ba tôi kể:
... Một điều quá sức ngạc nhiên là đi săn
mà ông Cụ và ông Nhu đều mặt đồ tây complet, cravate đàng hoàng, ông cụ măc bộ đồ tơ
tằm 'Tussor', tay cầm baton. Mọi người
vào rừng, lúc đầu đi xe hơi một đoạn, sau bỏ lại xe đi ngựa và đi bộ.
Quân đội tỏa ra bao vây khắp nơi. Đi từ 6 giờ sáng đến chừng hơn 11 giờ
trưa đến một khoảng xa rừng cấm., thì ông Cụ ra lệnh ngưng lại dùng cơm
trưa. Ăn uống vui vẻ nghỉ ngơi chừng hơn một giờ.
... Sau đó
ông Cụ quay lại nói với mọi người rằng: "Chúng tôi mời quý vị ngồi nghĩ cho
khỏe ở đây, tôi và ông cố vấn sẽ đi với nhau mà thôi." Mọi người phản kháng.
Quân đội đòi bao vây bảo vệ. Ông cụ dẹp hết. Ông Cụ Diệm
mặc Veste, đội mủ, tay xách baton cùng ông Nhu
cuốc bộ đi sâu vào rừng... Trời gần sập tối, mọi người mướt mồ hôi lo sợ
thì đến 6 giờ hơn ông Cụ Diệm
và ông Nhu
lủi thủi từ trong rừng đi ra. Mọi người đều im lặng không một tiếng nói.
Tất cả đều nhanh chóng ra về, và đưa ông Cụ thẵng lên tàu bay chờ sẵn về
thù đô Sài Gòn.
... Ba tôi kết
luận: "Rõ ràng đây là ông Cụ thực hiện lời
ông Cụ đã nói với tui nhiều lần, thà chịu nhục với anh em, còn hơn nhục với
ngoại bang. Rõ ràng là ông Cụ đi nói chuyện với CSBV và với Mặt Trận giải Phóng miền
Nam, chua biết ra răng đây."
Sau đó, ba tôi được ông Cụ gọi về Sài Gòn
ba tôi mới được biết hôm đó ông Cụ
Diêm và ông Nhu gặp đại diện đảng CSBV và đại diện MTGPMN nói
chuyện, hai bên thỏa thuận nhiều điềm... Đó là lần độc nhất Cụ Diệm gặp gở phe bên kia không công khai, qua mặt Mỹ...
Đây là lần gặp gở đầu tiên đích thân Cụ Diệm
đi gặp mà tôi biết
rõ ràng và là nhân chứng.
... Sau đó còn vài cuộc gặp gở khác ở Di Linh vv. Cụ Diệm không đi gặp ai nữa.
Coi như có sự dổng thuận giữa hai bên, đặt biệt là giữa TT Ngô Đình Diệm và chủ tịch Hồ Chí Minh.
Ts. Bs. Nguyễn Thị
Thanh>>
Muốn xem nhiều hơn, và phần phát-biểu của Lê Xuân Nhuận,
thì xin mời vào:
Tham-khảo:
__._,_.___
No comments:
Post a Comment
Thanks