85 năm ngày
thành lập đảng CSVN. Họ đã làm gì? Hậu quả? (2)
04/02/2015
RadioCTM - Trần Quang Thành@s:
85 năm ngày thành lập đảng CSVN. Họ đã
làm gì? Hậu quả? (2) [ 13:08 ] Hide Player | Play in Popup | Download
Khoảng 1 tháng trước ngày
kỷ niệm 85 năm ngày thành lập đảng CSVN, một phong trào mang tên “tôi không
thích đảng CSVN” đã xuất hiện trên các trang mạng xã hội và nhanh chóng lan tỏa
rộng khắp. Những người tham gia hưởng ứng phong trào hầu hết là thành phần trẻ.
Khoảng một tuần trước ngày kỷ niệm này, khối 8406 cũng phát động chiến dịch xóa
bỏ điều 4 hiến pháp, một điều khoản căn bản của hiến pháp nước CHXHCNVN
để hợp thức hóa sự cai trị của đảng cộng sản trên đất nước. Tuy hai phong trào
này không liện hệ gì với nhau nhưng cả hai đều cho mọi người thấy rõ ý nghĩa
thực sự của ngày thành lập đảng CSVN : Đảng CS từ đâu đến ? Họ đã làm gì ? Bằng
cách nào ? Và hậu quả những việc làm đó đối với đất nước, dân tộc VN ra sao ?
Đây cũng là những vấn đề sẽ được nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa trình
bày trong phần đầu cuộc phỏng vấn của nhà báo Trần Quang Thành nhân kỷ niệm 85
năm ngày thành lập đảng CSVN được gửi đến quý vị sau đây. Mời quý vị cùng nghe.
Từ Chân Dung Quyền Lực đến Chân Dung Bạo Lực
Giáo Già (Danlambao) - Vào khoảng tháng 5/2012, lúc Hội nghị Trung ương Đảng
Cộng sản Việt Nam lần thứ 6 khoá XI (HN TW6 ĐCSVN) sắp diễn ra, trang mạng
"Quan Làm Báo"
xuất hiện thu hút sự quan tâm rất lớn của dư luận trong và ngoài nước và của
báo chí nước ngoài vì nó bất ngờ chĩa mũi tấn công vào các âm mưu lũng đoạn xảy
ra trong hàng ngũ đảng và nhà nước CSVN, đặc biệt là nạn tham nhũng liên quan
tới Nguyễn Tấn Dũng và phe nhóm lợi ích của ông ta. Do vậy, trong văn bản số
7169/VPCP ngày 12/9/2012 của Văn phòng Chánh phủ CSVN, và trên truyền hình cùng
nhiều cơ quan truyền thông của đảng và nhà nước, Nguyễn Tấn Dũng đã chỉ thị cho
Bộ Công an và các ngành liên quan "triệt hạ" những trang trang mạng
"phản động" bôi xấu đảng và nhà nước, khiến chỉ trong một thời gian
ngắn "Quan Làm Báo" đã bị đánh sập.
Đề cập đến vấn đề nầy ông Lê Diễn Đức trong
bài viết “Chân Dung Quyền
Lực, cuộc chiến trên mạng không có ý nghĩa thực tế”, đăng trên blog
rfavietnam, ngày 30/1/2015, có đoạn, xin trích nguyên văn:
“Vào lúc Hội nghị
Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam lần thứ VI khoá 11 (HN TW6 ĐCSVN) sắp diễn
ra, tờ "Quan Làm Báo" xuất hiện (khoảng tháng 5/2012), đã thu hút sự
quan tâm rất lớn của bạn đọc trong, ngoài nước và của báo chí nước ngoài.
Tính đến 10 tháng 9
năm 2012 đã có hơn 37 luợt triệu người truy cập, được Alexa Traffic Ranks xếp
hạng 82 tại Việt Nam.
"Quan Làm
báo" chĩa mũi nhọn vào các âm mưu lũng đoạn và nạn tham nhũng liên quan
tới Nguyễn Tấn Dũng và phe nhóm lợi ích của ông ta. Đặc biệt, trong lĩnh vực
tài chính-ngân hàng, tờ báo đặt ra những nghi ngờ về mối quan hệ thân hữu giữa
giới đầu sỏ ngân hàng với gia đình Nguyễn Tấn Dũng.
Trong văn bản số
7169/VPCP ngày 12/9/2012 của Văn phòng Chính phủ CSVN, và tiếp theo, trên
truyền hình HTV và trên nhiều tờ báo lề đảng, tờ "Quan Làm Báo" bị
nêu đích danh.
Bằng văn bản trên, ông
Nguyễn Tấn Dũng đã chỉ thị cho Bộ Công an và các ngành liên quan "xử
lý" những trang trang mạng "phản động" bôi xấu, xuyên tạc chính
sách của Đảng và Nhà nước. Trong một thời gian ngắn "Quan Làm Báo" đã
bị đánh sụp, còn người trong nước gặp khó khăn truy cập vào trang này. Lúc bấy
giờ khi vào địa chỉ "http://www.quanlambao.info"
hiện ra dòng chữ:
"Yêu cầu bà Đặng
Thị Hoàng Yến dừng ngay các hành vi bôi nhọ, bịa đặt, vu khống nhằm đẩy đất
nước Việt Nam vào nguy cơ nội chiến một lần nữa. Những hành động của bà vi phạm
nghiêm trọng luật pháp quốc tế, trong đó có luật pháp Hoa Kỳ, nơi bà đang tị
nạn".
Tuy nhiên, cuộc tấn
công khá toàn diện của "Quan Làm Báo" vào ông Nguyễn Tấn Dũng và phe
cánh đã không đạt kết quả như sự mong chờ của dư luận. Từ Nguyễn Tấn Dũng, đến
tướng Công an Nguyễn Văn Hưởng, cố vấn của ông Dũng, hay Nguyễn Văn Bình, Thống
đốc ngân hàng, v.v... chẳng ai bị trầy da tróc vảy gì.
Với lý thuyết
"đánh chuột không để vỡ bình", "để giữ gìn uy tín, hình ảnh
thiêng liêng của Đảng", "kiên quyết bảo vệ Đảng, bảo vệ chế độ",
Ban Chấp hành Trung ương ĐCSVN đã bỏ phiếu "quyết định không kỷ luật Bộ
Chính Trị và một đồng chí trong Bộ Chính Trị". "Một đồng chí trong Bộ
Chính Trị" ở đây có biệt danh "X", mà ai cũng biết chính là Thủ
tướng Nguyễn Tấn Dũng.”
Sau đó, trong hai năm 2013-2014, do nội bộ
Đảng có nhiều mâu thuẫn và bất đồng nên Hội nghị Trung ương (TƯ) 10 chưa thể
triệu tập vào tháng 8/2014 như dự trù. Nó bị hoản đến tháng 10/2014 cũng không
tiến hành được. Trước vấn nạn này ông Nguyễn Vũ Bình khẳng định: “Sẽ
không có đại hội XII, vì năm 2016 không còn Đảng CSVN để tổ chức đại hội... Nếu
có đại hội thì đại hội này ở các dạng khác hẳn các đại hội trước”; và mới
đây, trước câu hỏi “Đảng Cộng sản tới đây sẽ có tương lai ra sao”, nhạc sỹ trẻ
người Sài Gòn đang tu nghiệp tại Oklahoma Hoa Kỳ,Rapper Nah
Nguyễn Vũ Sơn, nêu quan điểm với tọa đàm Bàn tròn Thứ Nămhttp://bit.ly/1CVSslF tuần
này của BBC Việt ngữ [5 tháng 2, 2015], nói: “Tôi nghĩ trong vòng 2 năm
tới là Đảng Cộng sản sẽ phải giải thể, đó không phải là lời của tôi mà là lời
của một số đảng viên lâu năm rồi...”
Chưa biết các tiên đoán này có đúng không,
nhưng đến ngày 5/1/2015 Hội nghị TƯ 10 cũng được chính thức khai mạc, sau khi
giải tỏa được một số vướng mắc liên quan đến yếu tố nhân sự, được coi như những
“con gà” của Trung cộng, được minh định qua một số dữ kiện rõ nét như:
- Ngày 21/7/2014, Phạm Quang Nghị, Ủy viên Bộ
chính trị, Bí thư Thành ủy Hà Nội, đến thăm Hoa Kỳ như là một cuộc “ra mắt”
chính giới Mỹ của một nhân vật sẽ còn lên cao sau Đại hội Đảng XII;
- Ngày 27/8/2014, CSVN cử Lê Hồng Anh, Ủy viên
Bộ chính trị, Thường trực Ban Bí thư làm đặc phái viên của TBT Nguyễn Phú Trọng
đến gặp Tập Cận Bình, sau khi TBT Nguyễn Phú Trọng đã 5, 6 lần xin gặp họ Tập
đều bị từ chối;
- Từ ngày 16 đến 18/10/2014, Đại tướng Phùng
Quang Thanh, Bộ trưởng Quốc phòng CSVN, đến thăm Trung cộng. Dịp này, theo
tường thuật của báo chí TC:“Hai bên đã đồng thuận ba điểm: Một là dựa trên
phương châm 16 chữ vàng và 4 tốt; Hai là quân đội hai nước tăng cường đoàn kết,
cung cấp bảo đảm vững chắc cho sự củng cố vị thế cầm quyền của Đảng CS hai nước,
bảo vệ sự nghiệp xây dựng chủ nghĩa xã hội; và Ba là tuân thủ đồng thuận đạt
được giữa lãnh đạo hai Đảng, hai nước Trung-Việt, để xử lý thích đáng vấn đề
trên biển, bảo vệ cục diện hòa bình, ổn định”;
- Ngày 26/10/2014 Bộ trưởng Công an Trần Đại
Quang thăm Trung cộng để cùng chủ trì Hội nghị hợp tác phòng chống tội phạm lần
thứ tư;
- Mười ngày trước khi Hội nghị TƯ 10 khai mạc,
Bắc Kinh cử Du Chính Thanh, Ủy viên Thường vụ Bộ chính trị kiêm Chủ tịch Hội
nghị hiệp thương chính trị nhân dân TQ, viếng thăm VN. Trong 3 ngày ở Hà Nội,
từ 25 đến 27/12/2014, ông Du có những tuyên bố hòa dịu, kêu gọi CSVN “Duy
trì đại cục quan hệ Việt Trung và hòa bình, ổn định trên Biển Đông”...
Có điểm đặc biệt cần lưu ý là trước và trong
thời gian Hội nghị TƯ 10 đang họp, trang mạng Chân dung Quyền lực (CDQL)
xuất hiện nhiều bài viết công kích thậm tệ các lãnh đạo hàng đầu CSVN, làm chấn
động dư luận trong và ngoài nước, phơi bày sự đấu đá không nương tay của một số
kẻ được coi là đối thủ của nhau trong việc tranh ghế, từ Tổng Bí thư đến Thủ
tướng, Chủ tịch nước...
Trong số các nhân vật đột ngột xuất hiện,
người theo dõi đặt biệt lưu ý trước hết là Phó thủ tướng Nguyễn Xuân
Phúc, Trưởng Ban Nội chính Trung ương Nguyễn Bá Thanh, Đại
tướng Phùng Quang Thanh.
Nhiều bài viết cho rằng ông Nguyễn Bá Thanh bị
người đồng hương miền Trung là Phó thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc hãm hại. Bài viết
đưa ra nhiều lý do, nào là ông Thanh với vai trò Trưởng ban Nội chính TƯ đã
điều tra tài sản tham nhũng của ông Phúc, nên bị ông Phúc hãm hại. Sau đó,
trang mạng liệt kê nhà cửa của ông Phúc ở trong nước và bên Mỹ với đầy đủ chi
tiết. Một tin còn gây chấn động là ông Nguyễn Xuân Phúc đã âm mưu với TC hãm
hại ông Nguyễn Bá Thanh bằng chất phóng xạ, khiến ông Thanh phải đi Singapore
rồi sang Mỹ cũng không chữa trị được, chở về VN, đang chờ chết. Cũng có dư luận
cho rằng Nguyễn Tấn Dũng đã rất hận Nguyễn Bá Thanh vì trong những ngày chưa
chính thức nhậm chức trưởng Ban Nội Chính, Nguyễn Bá Thanh đã hăng hái “nổ
nhiều phát súng” nhắm về hướng của phe nhóm thủ tướng, với những câu hăm dọa,
điển hình như: "Sắp tới tôi sẽ rà vô một số cái, cho hốt liền,
không nói nhiều", hay "Một số ông giờ đang ngồi run",
hay "Bắt liền chứ không cần phải đợi có bằng chứng chung chi gì
hết..."
Đó là lý do khiến Nguyễn Tấn Dũng
phản công Thanh trên cả hai mặt thủ và công:
- Về mặt thủ, ông Dũng cho xuất hiện ngày
17/1/2013 “hồ sơ mật” của thanh tra nói rằng thành phố Đà Nẵng mà ông Thanh vẫn
đang nắm ghế bí thư thành ủy đã"gây thất thu ngân sách hơn 3,400 tỷ
đồng do định giá đất đai không chính xác hay giảm giá đất không theo quy định
của nhà nước.” Ngay sau đó Dũng nhanh chóng cho Bộ Công an nhập cuộc điều
tra "làm rõ dấu hiệu cố ý làm trái";
- Về mặt công, ngày 21/1/13, tức là chỉ 3 ngày
sau khi tung ra “hồ sơ mật” nêu trên, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã quyết định
thành lập Ban Chỉ đạo Phòng Chống Tội Phạm trực thuộc Văn phòng Thủ tướng do
Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đứng đầu và Bộ trưởng Công
an, tướng Trần Đại Quang, giữ vai trò Phó ban thường trực.
Bên cạnh đó, CDQL cũng tấn công Đại tướng Phùng
Quang Thanh, Ủy viên Bộ chính trị, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng sau khi ông
Thanh đòi trấn áp, ngăn chận thông tin của CDQL, cho đó là những thông tin
xuyên tạc bịa đặt. Đòi hỏi này mau chóng được CDQL trả lời:
“Thời gian qua chúng
tôi chỉ mới bắt đầu vẽ chân dung quyền lực của PTT Nguyễn Xuân Phúc với đầy đủ
thông tin xác thực, dễ dàng kiểm chứng về khối tài sản lên đến hàng ngàn tỷ đục
khoét của dân. Thưa ông PQT, ông có thể cho dư luận biết chúng tôi xuyên tạc
điểm nào? Theo tiêu chí của CDQL, chúng tôi sẽ không chừa một ai thiếu đức,
thiếu tài mà lại cho mình cái quyền quyết định vận mệnh dân tộc, trong đó bao
gồm cả ông nữa. Vì không thể chấp nhận các lời xuyên tạc, xem thường Nhân Dân
của ông trên báo http://www.qdnd.vn và
cả trênhttp://www.vtv.vn nên chúng tôi xin
phép ông được thống kê một chút về tài sản của Phùng Quang Hải, Chủ tịch Hội
đồng thành viên Tổng Công ty 319, người đang thay mặt ông mượn danh nghĩa Bộ
Quốc phòng, vơ vét tài sản Nhân dân để xây dựng mạng lưới kinh tài cho dòng họ
Phùng… Đây có phải là thông tin xuyên tạc, bịa đặt không? Chúng tôi sẽ tiếp tục
có loạt phóng sự điều tra, thống kê và công bố chi tiết toàn bộ khối tài sản
bất minh khổng lồ của gia đình ông, trên thực tế gấp nhiều lần ông PTT Nguyễn
Xuân Phúc”.
Bài trả lời cũng kèm theo hình ảnh 6 biệt thự,
căn nhà hạng sang cực kỳ xa hoa của con trai đại tướng Phùng Quang Thanh là đại
tá Phùng Quang Hải, cùng hình ảnh xe Rolls-Royce Phantom và du thuyền lộng lẫy
của vợ Phùng Quang Hải. Sau đó là hai bài viết tựa đề: “Đại tướng Phùng
Quang Thanh, Đại tá Phùng Quang Hải đã dùng Tổng công ty 319 để lũng đoạn kinh
tế quân đội, vơ vét tài sản Nhân dân như thế nào?” Và “Liên
minh đen tối hút máu Quân đội và Nhân dân: Tổng giám đốc Cityland Bùi Mạnh
Hùng, Bộ trưởng QP Phùng Quang Thanh và Đại tá Phùng Quang Hải”.
CDQL đánh Phùng Quang Thanh cũng là để chặn
đường Phùng Quang Thanh trở thành Chủ tịch nước. Cũng vậy, khi CDQL
đánh Nguyễn Sinh Hùng, cho rằng: “Cô em gái Nguyễn Hồng Phương của Chủ
tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng chỉ trong thời gian 11 năm, khởi đầu từ 1 cửa
hàng sao chép đĩa lậu đã làm nên khối tài sản nổi khổng lồ 3,400 tỷ với 27
doanh nghiệp, trở thành bà hoàng trong lĩnh vực bất động sản tại TPHCM và nhiều
tỉnh thành. Thằng em Hà Văn Thắm cũng từ hai bàn tay trắng, chỉ trong vòng 5
năm đã có 5,000 tỷ với hơn 40 công ty, trở thành ông trùm trong giới mafia tài
chính” là để chặn đường Nguyễn Sinh Hùng trở thành Chủ tịch
nước.
CDQL đánh Nguyễn Xuân Phúc là để
ngăn đường ông này trở thành Thủ tướng... Theo dõi CDQL, khiến toàn thể
Ủy viên TƯ Đảng khóa XI đang tham dự Hội nghị TƯ 10 hoang mang tột độ; nhiều
người không biết khi nào thì lộ ra tên mình, khi mưu đồ tranh giành quyền lực
vẫn tiếp tục, có nhiều khả năng nhiều kẻ bị các đồng chí đồng nhiệm mưu hại.
Nhưng cho dầu thế nào, đến sáng 15/1, mạng CDQL công bố đầy đủ kết quả cuộc lấy
phiếu tín nhiệm ngày 10/1 tại cuộc họp Trung ương 10 và nhìn chung dự đoán vị
trí của từng người không thể không đề cập tới yếu tố áp lực của
Trung cộng.
Còn nhớ, trước Đại Hội Đảng X, năm 2008, sứ
giả Trung cộng là Giả Khánh Lâm đến Việt Nam cho biết là “Hồ Cẩm Đào
muốn Nguyễn Tấn Dũng làm thủ tướng”; sau đó Nguyễn Tấn Dũng trở thành
thủ tướng.
Đến nay trên blog Nguyentandung.org trích dẫn
từ Hoàn Cầu Thời báo nói rằng:“Đại hội XII có thể là cơ hội duy nhất cho Thủ
tướng Nguyễn Tấn Dũng lên nắm quyền lực tối cao, trở thành Tổng bí thư...” theo
ý muốn của TC, vì mọi người đều biết chính Nguyễn Tấn Dũng đã:
- Chủ trương cho Trung cộng thuê 300 ngàn
héc-ta rừng đầu nguồn;
- Để hơn 90% tổng thầu EPC các dự án đầu tư
quan trọng nhất lọt vào tay Trung cộng;
- Dung dưỡng người gốc Hoa Hoàng Trung Hải làm
Phó thủ tướng có quá nhiều đặc quyền đặc lợi về kinh tế;
- Cho Trung cộng thuê Vũng Áng dài hạn với đặc
khu Formasa;
- Chủ trương cho Trung cộng thuê đèo Hải Vân;
- Để Trung cộng khai thác Bauxite Tây Nguyên
và hơn 60% các mỏ tài nguyên phía Bắc;
- Để hàng hoá Trung cộng tràn ngập lãnh thổ
VN;
- Cho hàng chục ngàn nguời Trung cộng sang
Việt Nam lao động bất hợp pháp khắp nước;
- Đẩy nền kinh tế Việt Nam lệ thuộc vào Trung
cộng;
- An ninh quốc phòng và chủ quyền lãnh thổ bị
đe doạ;
- Tiếp tay cho cuộc xâm thực mềm của
Bắc Kinh, đặc biệt là cho thành lập Viện Khổng Tử trong đại học Hà Nội, trong
khi nhiều quốc gia trên thế giới đã ra lịnh dẹp bỏ.
Mặt khác, nhìn vào mạng Chân Dung Quyền Lực,
người ta cũng dễ thấy sự ca ngợi dành cho Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng,
kẻ đã làm thủ tướng hai nhiệm kỳ rồi, chắc chắn chiếc ghế duy nhất mà ông có
thể nhắm tới là chức Tổng bí thư đảng thay thế cho
Nguyễn Phú Trọng, người, năm tới, đã 71 tuổi, lứa tuổi hầu như bắt buộc phải về
hưu.
Với tham vọng quyền lực càng lúc càng nhiều
hơn, và với sự ủng hộ của tay chân áp đảo trong Trung ương Đảng, những kẻ từng
được Dũng ban phát ân huệ từ quyền lực và tham nhũng, Dũng có thể vận dụng cho
được vị trí Tổng bí thư kiêm Chủ tịch nước như Tập Cận
Bình ở Trung cộng.
Tham vọng có thể theo thời gian tiến xa hơn,
khi, có thể vào cuối nhiệm kỳ, Dũng tìm cách sửa Hiến Pháp,
dọn đường cho mình trở thành trở thành Tổng Thống của nước “Việt Nam
mới” theo gương Putin ở Nga... Nếu thời cơ của Dũng chưa tới thì
áp lực của Trung cộng khiến Dũng đành để Phùng Quang Thanh trở thành Chủ tịch
nước.
Về vị trí Thủ tướng thì cũng không ngoại lệ,
khi Du Chính Thanh, ủy viên thường trực Bộ Chính trị đảng CSTQ, Chủ tịch Ủy ban
toàn quốc “Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc”, ngày
26-12-2014, trước khi Hội Nghị TƯ 10 khai diễn, đã đến Việt Nam cho biết “Tập
Cận Bình muốn Nguyễn Thiện Nhân làm thủ tướng”.
Về Chủ tịch Quốc hội, con “gà mái” Nguyễn
Thị Kim Ngân, được Dũng đưa vào Bộ Chính trị sẽ từ vị trí phó Chủ tịch
bước lên làm Chủ tịch Quốc hội, coi như chuyện đương nhiên.
Khi Phùng Quang Thanh bị hạ bệ thì người lên
thay làm Bộ trưởng Quốc phòng chỉ có thể là Nguyễn Chí Vịnh.
Do đó đã có người nghĩ chống lưng cho CDQL có thể là Tổng Cục II của Nguyễn Chí
Vịnh, vì chỉ có người của tổng cục II mới đủ khả năng để có được các bí mật
riêng tư của các nhân vật; và dưới bàn tay của Nguyễn Chí Vịnh chắc chắn tổng
cục II sẽ còn nhiều trò hay nữa để trình làng. Các vụ án mà tổng cục II đạo
diễn vẫn còn rành rành ra đó.
Tướng Nguyễn Chí Vịnh không bị lộ trong CDQL
là vì TC muốn dành chỗ để choVịnh làm Bộ trưởng Quốc phòng thay
Phùng Quang Thanh; và tương lai Dũng rất cần có Vịnh để kềm chế
không cho quân đội có thể tiến hành một cuộc đảo chánh, dù dưới dạng
thức nào; hay để quân đội đứng ngoài sự yểm trợ một cuộc nổi dậy của
quần chúng bất mãn.
Riêng Trần Đại Quang, Bộ
trưởng Công an cũng không bị CDQL động tới, cho dù lý lịch không trong sạch,
tay cũng dính đầy chàm; và công an là nơi được xem là cái ổ của tham nhũng, đang
là lực lượng tận dụng bạo lực trực tiếp khống chế các cuộc biểu tình;
đồng thời hỗ trợ côn đồ trấn áp các thành phần chống đối,
vừa trực tiếp chỉ đạo, vừa mượn danh “quần chúng tự phát”, vừa khiến “quần
chúng” sợ hãi vừa lừa bịp được dư luận quốc tế.
Chính vì vậy mà CDQL tránh né Nguyễn Chí Vịnh
và Trần Đại Quang để Dũng mạnh tay tiến hành “Chân Dung Bạo Lực” cho
dầu mới đây, ngày 28/1/2015 tại Thủ đô Washington, tổ chức Freedom House cho ra
mắt báo cáo về tình trạng dân chủ và tự do trên thế giới năm 2014 cùng với việc
cảnh báo những thách thức cho dân chủ và tự do trên thế giới vào năm 2015;
trong đó có nêu trường hợp của Việt Nam, nói rằng:
“Mặc dù sự đàn áp dân
chủ tự do ở Việt Nam không gây những chú ý lớn trên thế giới, nó cũng giống như
Trung Quốc, duy trì chế độ độc đảng, bắt giữ những người bất đồng chính kiến,
cấm các tổ chức nhân quyền hoạt động. Việt Nam được xếp loại không có tự do
trong bảng phân loại gồm ba hạng là Tự do, Tự do một phần, và Không có tự
do...”
Trước đó, ngày 21/1/2015, tin được Trà Mi đưa
lên đài VOA cho biết: “Một nhóm gồm hơn chục nhà hoạt động và bất đồng chính
kiến tố cáo bị công an kết hợp với côn đồ đánh đập dã man, sáng ngày 21/1, khi
họ đến thăm một tù nhân lương tâm mới được phóng thích. Đơn khiếu nại khẩn cấp
của 12 người trong nhóm gửi Bộ Trưởng Công an nêu rõ vụ hành hung xảy ra lúc 10
giờ sáng tại phường Trần Hưng Đạo, thành phố Thái Bình, sau khi nhóm này vừa
rời tư gia của ông Trần Anh Kim, cựu Trung tá quân đội Nhân dân Việt Nam, từng
giữ chức Chỉ huy phó Chính trị, Ban Quân sự thị xã Thái Bình. Hôm 7/1, ông Kim
vừa mãn hạn 5 năm rưỡi tù giam về tội danh ‘hoạt động nhằm lật đổ chính
quyền’ vì tham gia cổ xúy dân chủ, nhân quyền trong nước. Trong số
những nạn nhân bị hành hung có hai người cao tuổi là nghệ sĩ ưu tú Nguyễn Thị
Kim Chi nay đã ngoài 70 và nhà khoa học địa vật lý Nguyễn Thanh Giang, trên 80
tuổi.
Tiến sĩ Nguyễn Thanh Giang, một nhà bất đồng
chính kiến ở Hà Nội, được nhiều người biết đến, thuật lại với VOA Việt ngữ:
“Chúng tôi đi xuống
thăm trung tá Trần Anh Kim. Vừa ra về, công an mặc thường phục lẫn quân phục
đến gây sự và đánh đập anh em rất tàn nhẫn. Họ kéo cả đến 4,5 chục người vây
chúng tôi và cho một số công an giả danh thường dân vào đánh đập chúng tôi rất
dã man. Những người bị thương nặng có Nguyễn Hữu Vinh, Nguyễn Tường Thụy,
Trương Văn Dũng, Trần Thị Nga. Những người già như cô nghệ sĩ ưu tú Kim Chi
cũng bị giằng xé, xô ngã hay như tôi cũng bị họ đánh loạn xạ, đấm bật cả kính
mắt. Đây là việc làm vô pháp luật và vô đạo đức. Không chỉ ở ngoài đường, vào
trong đồn công an rồi họ vẫn tiếp tục đánh anh em rất tàn bạo. Một phóng viên
của Việt Nam thông tấn xã đi qua thấy tình cảnh này đã vào để quay lấy tư liệu
cũng bị họ kéo vào đánh dã man. Người phóng viên ấy tên Tuấn...”
Được biết vụ việc xảy ra 2 ngày sau cuộc Đối
thoại Nhân quyền giữa Việt Nam với EU hôm 19/1 tại Bỉ, qua đó Liên minh Châu Âu
một lần nữa bày tỏ quan ngại về tình trạng đàn áp những tiếng nói đối lập tại
Việt Nam và kêu gọi Hà Nội tôn trọng các tiêu chuẩn quốc tế về pháp luật và
nhân quyền.
Đó là chuyện công an và côn đồ hành hung dân;
trong khi trước đó 2 ngày, tức ngày 19/1/2015, “Một nhóm anh chị em Hà
Nội đã đến vườn hoa Lý Thái Tổ dâng hoa tưởng niệm các liệt sĩ đã hy sinh trong
trận chiến với giặc Tàu cộng xâm lược để bảo vệ Hoàng Sa. Tại đây đã xuất hiện
một tên côn đồ tự xưng là quần chúng tự phát, xông vào quấy phá, giật các dải
băng trên các vòng hoa và đe dọa hành hung nhiều người. Chính tên này đã thô
bạo chụp và bấm huyệt vào tay một phụ nữ tay yếu chân mềm [xem hình] khi chị
nầy đến can ngăn giải thích cho hắn biết việc dâng hoa là hành động bày tỏ lòng
kính trọng đến những người đã hy sinh vì tổ quốc và nhắc nhở mọi người luôn nhớ
về Hoàng Sa là một phần tổ quốc đang bị giặc xâm lược chiếm đóng. Sáng nay,
trên mạng xã hội xuất hiện hàng loạt ảnh và bài viết của cư dân mạng chứng minh
rằng tên côn đồ đó chính là một thiếu úy quân đội.”
Với Chân Dung Quyền Lực Nguyễn
Tấn Dũng có thể trèo lên ghế Tổng bí thư, hay xa hơn là ghế Tổng thống, để đẩy
mạnh hơn nữa tiến trình “Hán hoá” Việt Nam và với “Chân
Dung Bạo Lực” của công an và côn đồ hắn tưởng rằng con đường “Hán
hóa” sẽ được hanh thông; nhưng biết đâu thời gian không còn thuận lợi cho CSVN
nữa; vì đã có nhiều chỉ dấu cho thấy nó chưa kịp thành hình đã bị tan
rả, như tiên đoán của Nguyễn Vũ Bình là “Sẽ không có đại hội
XII, vì năm 2016 không còn Đảng CSVN để tổ chức đại hội...”; vì thực tế
cho thấy có nhiều diễn biến bất lợi cho CSVN ít nhứt cũng trên 3 bình diện:
- Một là các đại gia đỏ đang tìm
đường tháo chạy; nhiều kẻ đã tháo chạy, chúng đang theo gót các du sinh
tháo chạy, lẩn trốn trong các trường đại học, bám chặt các hôn phu hôn thê, ôm
cứng những đồng tiền đỏ, tiền đen được rửa sạch; hoặc tháo chạy theo những số
vốn đầu tư theo luật định của chánh quyền sở tại; chúng đang có mặt lủ khủ; và trà
trộn trong các cộng đồng người Việt hải ngoại. Mặt khác,
trên facebook xuất hiện nhiều tin đồn cho rằng con gái Nguyễn Tấn Dũng là
Nguyễn Thanh Phượng, một đại gia đỏ, vừa có “quốc tịch Mỹ” (tuy có thể đây chỉ
là tin vịt vì chưa kiểm chứng được) như một cách “cắm sào, bỏ neo” khi gia đình
tháo chạy. Cũng cần biết thêm là chồng của Phượng là Nguyễn Bảo Hoàng (con trai
của ông Nguyễn Bang, một viên chức cao cấp dưới thời Việt Nam Cộng Hòa), công
dân Mỹ, một đại gia giàu có và nhiều thế lực tại Việt Nam, 'có công' đưa thương
hiệu thức ăn nhanh nổi tiếng McDonald’s vào Việt Nam, đã được khai trương vào
sáng ngày 8/2, yếu tố cần thiết cho cuộc tháo chạy khi cần.
- Hai là người dân ngày càng hết sợ bạo lực
Việt cộng nữa. Số cán bộ phản tỉnh ngày càng đông. Nhiều đảng viên đã theo nhau
bỏ đảng. “Diễn biến hòa bình” ngày càng như nước lũ tràn lan.
- Ba là lớp người trẻ trong hàng ngũ trí thức
dấn thân trên đường chống độc đảng độc tài ngày càng đông; họ có mặt trong các
tổ chức xã hội dân sự được thành lập càng lúc càng nhiều hơn, hoạt động tích
cực hơn, hữu hiệu hơn; điển hình là Mạng Lưới Blogger Việt Nam đã và đang gặt
hái những thành tựu ngoạn mục, trên lãnh vực đấu tranh cho nhân quyền, và vận
động quốc tế yểm trợ tự do dân chủ cho Việt Nam; trường hợp điển hình của sự
dấn thân là Blogger và nhà báo tự do Phạm Đoan Trang, sau khi hoàn tất chương
trình học về Chính sách Công bằng học bổng tại Đại học Nam California, Hoa Kỳ,
đã quyết định về Việt Nam để “có
những trải nghiệm trong thời điểm xã hội Việt Nam có nhiều biến động” như
lời cô nói với BBC một ngày sau khi về đến Saigon, mặc dầu “Em cũng có thể ở
lại Mỹ được. Em có cơ hội gia hạn visa, có thể ở lại lâu dài cũng được...”
Từ đó nỗ lực “Chống
Tàu Diệt Việt Cộng” của toàn dân, từ hải ngoại về quốc nội càng
lúc càng khởi sắc, để “Mùa Xuân Việt Nam” sớm
hoàn mãn một đất nước Việt Nam độc lập, tự do, dân chủ, pháp trị.
No comments:
Post a Comment
Thanks