Đại Học chăn Trâu




Monday 5 January 2015

Đơn Tố cáo Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc của tập thể cán bộ Văn phòng Chính phủ

 

Đơn Tố cáo Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc của tập thể cán bộ Văn phòng Chính phủ

 15.12.14  Chân dung Quyền lực

Trận LÃO SƠN bị Tổng cục 2 chỉ điểm cho TQ? nên thất bại !



image





Preview by Yahoo


 Ban biên tập nhận được đơn thư tố cáo của ông Mai Văn Lâm, thay mặt một số cán bộ Văn phòng Chính phủ tố cáo các hành vi, thủ đoạn của Phó thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc. Xin đăng nguyên văn nội dung lá đơn và bản scan đính kèm để độc giả tham khảo:
Ông Nguyễn Xuân Phúc, người cũng bị tố cáo việc mua chuộc lá phiếu uy tín tại kỳ họp Quốc hội vừa qua 


CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
ĐỘC LẬP-TỰ DO-HẠNH PHÚC

***********

Hà Nội, ngày 01 tháng 12 năm 2014

    Kính gửi:       Ông Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng;
                          Ông Chủ tịch nước Trương Tấn Sang;
                          Ông Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng;
                          Ông Thường trực Ban Bí thư Lê Hồng Anh;
                          Ông Trưởng ban Tổ chức TW Tô Huy Rứa.
Thời gian gần đây, dư luận trong Văn phòng Chính phủ đưa tin có rất nhiều đơn thư phản ánh một số việc làm không đúng, vi phạm nguyên tắc, phẩm chất đạo đức của ông Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc. Chúng tôi nghĩ rằng, không có lửa thì làm sao có khói và còn nhiều việc làm của ông Nguyễn Xuân Phúc chỉ có những cán bộ lâu năm ở Văn phòng Chính phủ mới biết được. Là một cán bộ có nhiều thâm niên ở Văn phòng Chính phủ, phục vụ nhiều đời lãnh đạo Chính phủ, nhưng tôi chưa thấy một ai lại giảo hoạt như ông Nguyễn Xuân Phúc. Ngay từ thời còn làm lãnh đạo Văn phòng Chính phủ, khi họp công khai, phát biểu với báo chí, ông Nguyễn Xuân Phúc luôn miệng nói rằng: Văn phòng Chính phủ cần phải đổi mới, trình ngay, trình sớm, không được tiêu cực, không có chỗ cho tiêu cực…, nhưng kỳ thực khi gặp riêng thì ông Nguyễn Xuân Phúc lại dặn các dự án lớn, dự án quan trọng (bản chất là dự án nhiều tiền), chưa có ý kiến ông Phúc thì chưa được trình Thủ tướng. Điều đó có nghĩa là doanh nghiệp, chủ đầu tư dự án chưa “chào” ông Nguyễn Xuân Phúc thì đừng có mơ là được trình lên Thủ tướng. Thời gian đó, đi đâu mọi người, từ các bộ, ngành, doanh nghiệp đâu đâu cũng kêu Văn phòng Chính phủ cửa quyền, ngâm dự án, lên Thủ tướng ký rất nhanh, còn Văn phòng Chính phủ thì giữ rất lâu… Thực ra chúng tôi bị mang tiếng oan, chứ có được gì đâu, cùng lắm là được vài phong bì nhỏ, đủ tiền đổ xăng đi làm, chứ cặp lớn, cặp bé đều đổ vào nhà ông Nguyễn Xuân Phúc rồi. Chúng tôi bức xúc lắm, nhưng chẳng dám phát biểu gì, vì đ/c Phúc đã thù ai thì thù rất dai, ghét ai thì người đó không còn tiền đồ gì nữa, nên đành nhắm mắt cho qua, lo giữ cho được việc làm để lấy lương nuôi gia đình mình mà thôi.


Sang nhiệm kỳ mới, đáng lẽ với vị trí là Ủy viên Bộ Chính trị, Phó Thủ tướng, thì ông Nguyễn Xuân Phúc phải là người sát cánh nhất với Thủ tướng để lãnh đạo Chính phủ điều hành hoạt động của đất nước. Nhưng không, ông Phúc chẳng làm gì cả, để mặc Thủ tướng chèo chống trong khi kinh tế-xã hội đất nước muôn vàn khó khăn. Không những thế, ông Phúc còn nói rằng: Thủ tướng phải chịu trách nhiệm về khó khăn của đất nước, phải có ai đó bị kỷ luật…, còn ông Phúc thì liên tục tổ chức thăm, làm việc với các bộ, ngành, tỉnh, thành. Anh em cán bộ trẻ của Văn phòng Chính phủ cứ than vãn, không hiểu Phó Thủ tướng Phúc đi gì nhiều thế, chẳng có nội dung làm việc gì, phát biểu toàn những điều đao to, búa lớn, nhưng rỗng tuếch, khổ cán bộ ở dưới không biết viết báo cáo, kết luận như thế nào, nhưng chúng tôi thì hiểu rõ mục đích của ông Phúc đâu phải làm việc mà cần nội dung, chủ yếu là đi vận động để lên Thủ tướng mà thôi.

Gần đây, ông Phúc có vẻ rất đắc thắng, nói rằng mình có phiếu tín nhiệm cao nhất Chính phủ, hơn cả Thủ tướng, uy tín cao trong nhân dân. Nhưng chúng tôi có mù đâu, ai mà chẳng biết tối nào nhà ông Phúc cũng sáng đèn chạy phiếu tín nhiệm Quốc hội, đến ông già về hưu ở Nam Đồng còn biết thì làm sao cán bộ Văn phòng Chính phủ chúng tôi không biết? Rồi ông Phúc kể công là bao nhiêu việc khó của Chính phủ, như giải phóng mặt bằng, khiếu kiện… đều do ông Phúc làm hết, Thủ tướng chỉ đi cắt băng khánh thành, khởi công, nhận phong bì. Thỉnh thoảng gặp riêng chúng tôi, ông Phúc hứa hẹn: anh em ủng hộ mình nhé, khóa tới, anh làm Thủ tướng sẽ quan tâm đến các chú, không quên một ai. Chúng tôi nghe xong cũng chẳng biết nói gì, chỉ biết thầm nghĩ: Anh làm Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ đã làm khổ các bộ, ngành, cơ quan, doanh nghiệp và cán bộ, công chức, viên chức Văn phòng Chính phủ rồi, anh mà làm Thủ tướng thì đất nước Việt Nam, dân tộc Việt Nam không biết còn khổ như thế nào?!

Nói về ông Phúc, chúng tôi còn rất nhiều tư liệu, không thể nói hết ở đây được. Xin khất đến lần sau, chúng tôi sẽ báo cáo các vị lãnh đạo về các doanh nghiệp làm sân sau cho ông Phúc như Đặng Văn Thành (Thành Sacombank), Võ Văn Hồng (Hồng “Bến Thành”), Hương “Bắc Á”, Phạm Công Danh (Danh “Thiên Thanh”)… và cũng mong các vị lãnh đạo giữ bí mật tuyệt đối cho chúng tôi, chúng tôi thì cũng chẳng còn tiền đồ gì, gì sắp đến tuổi nghỉ hưu rồi, nhưng dù sao chúng tôi vẫn còn gia đình, còn công danh, sự nghiệp của con cái. Rất mong các lãnh đạo lưu tâm đến điều chúng tôi phản ánh./.

Thay mặt một số cán bộ Văn phòng Chính phủ

Mai Văn Lâm

Bản scan lá đơn của ông Mai Văn Lâm


Bản scan lá đơn của ông Mai Văn Lâm

Nguồn: Tham vọng Quyền lực 


Trong tuần qua, nhiều nguồn tin được gọi là chính thống ra sức tuyên truyền, khẳng định chắc nịch rằng ông Nguyễn Bá Thanh sức khỏe vẫn tốt, hiện đang được điều trị tại Mỹ và không có chuyện ông sẽ về Việt Nam... tuy nhiên, sự thật thì mãi mãi là sự thật, chân lý đó không bao giờ thay đổi. Đến nay các nguồn tin báo Đảng mới chính thức thừa nhận một phần sự thật, tuy còn bỏ qua quá nhiều tình tiết mà họ cho là "nhạy cảm" và cũng không dám chỉ đích danh ai là kẻ đã đầu độc phóng xạ ông Nguyễn Bá Thanh như Chân dung Quyền lực đã vạch trần.
Càng thương ông Nguyễn Bá Thanh chúng ta lại càng tức giận, căm thù  Nguyễn Xuân Phúc - kẻ đã vì bản báo cáo danh sách tài sản mà nỡ ra tay ám hại ông Thanh một cách đê hèn
Chúng ta cần góp sức cùng nhân dân Đà Nẵng duy trì thành tâm cầu an, hi vọng phép màu của Đức Phật sẽ xảy ra để ông Nguyễn Bá Thanh có thể hồi phục bất ngờ và tiếp tục cống hiến cho dân cho nước, nhất là trong công cuộc chống tham nhũng mà ông vẫn còn đang dang dở, đặc biệt là vụ án phanh phui khối tài sản tham nhũng khổng lồ của gia đình ông Phó thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc. Là người dân Việt Nam, tất cả chúng ta đều đang rất đau buồn, càng thương ông Nguyễn Bá Thanh chúng ta lại càng tức giận, căm thù  Nguyễn Xuân Phúc - kẻ đã vì bản báo cáo danh sách tài sản mà nỡ ra tay ám hại ông Thanh một cách đê hèn.




Không thể im lặng: Báo Tuổi Trẻ “đâm thuê chém mướn” phục vụ ai?

 7.3.14  Chân Dung Quyền Lực
Phải kể đến giai đoạn ông Trương Tấn Sang làm mưa làm gió ở TP HCM trong những năm 1996 đến khi vụ trùm xã hội đen Năm Cam (Trương Văn Cam) bị đổ bể, bị phơi bày ra ánh sáng. Trong quá trình điều tra, cơ quan chức năng đã xác định Bí thư Thành ủy Trương Tấn Sang khi ấy có hành vi nhận hối lộ, bao che cho Năm Cam và đồng bọn, báo cáo đã được gửi về Trung ương Đảng và Bộ Chính trị, thế nên mới có chuyện năm 2000 ông bị rút về làm Trưởng ban kinh tế TW sau đó (khi chuyên án Năm Cam kết thúc). Với quyết định kỷ luật về vụ Năm Cam, đúng ra thì sự nghiệp chính trị của Trương Tấn Sang đã kết thúc, nhưng nhờ núi tiền của Tân Tạo, và nhờ Tâm (Yến) Tân Tạo có quan hệ ân tình với Tổng Bí thư Lê Khả Phiêu nên Trương Tấn Sang tiếp tục vững vàng ở ngôi vị Thường trực Ban Bí thư, tiếp đó là đỉnh cao danh vọng với ngai vị Chủ tịch nước.

Thời Trương Tấn Sang ngoài sáng, Năm Cam trong tối hoành hành bá đạo trên đất Sài thành, báo Tuổi Trẻ khi ấy đang nổi như cồn sau khi liên thủ cùng Năm Cam tiêu diệt Ba Tung trong vụ Đường Sơn Quán giữa thập niên 80, trong đó phải kể đến vai trò của các phóng viên Huy Đức, Hoàng Linh. Với “uy tín” này, báo Tuổi Trẻ đã trở thành sự lựa chọn truyền thông không thể thiếu của 2 thế lực “quyền-tiền” Trương Tấn Sang - Năm Cam. Cũng chính Huy Đức và Hoàng Linh đã được cử trực tiếp tham gia nhiều phi vụ “đen” cho liên minh ma quỷ này. Một mặt theo đóm ăn tàn, một mặt Huy Đức, Hoàng Linh âm thầm thu thập tài liệu, chứng cứ làm “bùa hộ mạng”.
Hai “đồng chí” họ Trương: Trương Tấn Sang – Trương Văn Cam
Khi vụ Năm Cam bị đổ bể, Trương Tấn Sang bị rút về trung ương nhận kỷ luật, trước đó, Huy Đức đã khôn ngoan “phản kèo” nên thoát nạn, chỉ phải rời khỏi tòa soạn, phóng viên báo Tuổi Trẻ còn lại là Hoàng Linh thì bị kết án 12 năm tù vì hành động mà giới nhà báo “đen” xem là bình thường, cũng là “lẽ sống”, đó là việc Hoàng Linh đã dùng những tài liệu mình có được để đe dọa ngược, tống tiền Năm Cam, Liên Khui Thìn hơn 200 triệu đồng.

Những tưởng báo Tuổi Trẻ được trong sạch hóa sau vụ việc, nhưng không, sau khi nhận vị trí thứ 2 trong Đảng, ông Trương Tấn Sang âm thầm quay lại khống chế các “nhân sỹ chí thức”, đặc biệt là thao túng “quyền lực thứ 4”. Ngoài báo Thanh Niên đã có Nguyễn Công Khế “cầm trịch”, năm 2009 ông đã ép Thành ủy, Thành đoàn đưa Phạm Đức Hải, người mà ông “nắm” khi đưa lên Phó bí thư Thành đoàn Thành phố, lúc này đang được ông “định vị” chức danh Phó Ban Tuyên giáo Thành ủy về “tiếp quản” báo Tuổi Trẻ (sau đợt thanh trừng Lê Hoàng, chức danh Tổng Biên tập báo Tuổi Trẻ vẫn còn để trống). Vậy là, cùng với báo Thanh Niên, báo Tuổi Trẻ của Phạm Đức Hải đã tiếp tục bám víu, phò trợ cho các trò bẩn “đánh dưới thắt lưng” của Thường trực Ban Bí Thư và sau này là Chủ tịch nước Trương Tấn Sang nhắm vào các cơ quan hành pháp, mà cụ thể là Chính phủ và các cơ quan chuyên chính của Đảng.
Phạm Đức Hải phối hợp cùng Nguyễn Công Khế (Báo Thanh Niên) nhận lệnh rỉ tai và “a lô” thường xuyên của Trương Tấn Sang, dùng truyền thông phục vụ các mưu đồ chính trị nham hiểm
Hàng loạt chiêu trò được Tuổi Trẻ dưới sự “bảo trợ” của Trương Tấn Sang từ các sự kiện “Bauxite”, “Vinashin”, “Văn Giang”, “Hội nghị Trung ương 6”, “Tín nhiệm Quốc hội”… khiến uy tín của Đảng, Chính phủ bị sụt giảm thê thảm, tưởng chừng phải giải tán Chính phủ sau HNTW6. Dù nhận rất nhiều chỉ đạo, nhắc nhở của Ban Tuyên giáo TW nhưng với những lý do rất “hợp lý” mà Tuổi Trẻ thường xuyên đưa ra là “Ban Tuyên giáo TW đã nhắc nhở quá muộn”, “Sẽ nghiêm túc rút kinh nghiệm”,... kèm theo động thái “âm thầm” rút bài (sau khi bắn tin cho “báo mạng” trong liên minh ma quỷ để tiếp tục nhân danh dư luận). Mặc dù bị nhắc nhở liên tục nhưng không xử lý được do có sự can thiệp quyết liệt của “ông chủ” Trương Tấn Sang nên báo Tuổi Trẻ vẫn tự do tự tại với những ngòi bút hung hăng và góc nhìn méo mó của mình nhắm thẳng vào các cơ quan hành pháp. Thậm chí, khi Ban Tuyên giáo TW chất vấn “Tại sao Thành ủy không chỉ đạo được báo Tuổi Trẻ dù có một thành ủy viên, nguyên phó ban tuyên giáo thành ủy ngồi chễm chệ ở đấy?”, một lãnh đạo Thành ủy đã phải cay đắng trả lời “Thành ủy bất lực, tờ báo này giờ nhận lệnh từ cấp cao hơn…”.

Báo Tuổi Trẻ 5 năm trở lại đây đã biến chất, bốc mùi nặng, không còn mang bất kỳ hơi hướm nào của “báo chí cách mạng Việt Nam”, ngoài những bài “đánh đấm” phục vụ mưu đồ chính trị cho các phe phái, cá nhân, loạt bài có lượng người đọc cao nhất cũng chỉ là cướp của, giết người, hiếp dâm, tai nạn, đĩ điếm … như bao tờ lá cải khác, thậm chí hơn nhiều tờ lá cải vì phóng viên “có nghề”.

Trên danh nghĩa báo Tuổi Trẻ là của Thành đoàn TPHCM nhưng Thành đoàn không có bất kỳ quyền hành gì cả ngoài chuyện ký tá bổ nhiệm nhân sự “theo chỉ đạo”. Thực chất báo Tuổi Trẻ không phải của Thành đoàn, không phải của Thành ủy, cũng không phải của Ban Tuyên giáo Trung ương mà càng không phải là báo chí Cách mạng Việt nam, không phải báo của Đảng Cộng Sản Việt Nam mà hiện nay nó là của Chủ tịch nước hay nói cho đúng là của cá nhân Trương Tấn Sang (Trương Tấn Sang đã thật sự lũng đoạn được tờ báo này trong 5 năm Phạm Đức Hải cầm quyền).

Gần đây, "nhân tố miền trung” Nguyễn Xuân Phúc sau khi bị dư luận gọi là thằng “Phản Phúc” đã mất rất nhiều sự ủng hộ của các đồng chí trong TW cũng như các cơ quan, đoàn thể địa phương. Theo gương Trương Tấn Sang, Nguyễn Xuân Phúc đã tìm đến sự ủng hộ của “quyền lực thứ 4” và Phúc cũng chọn báo Tuổi Trẻ làm chỗ dựa, tuy nhiên, Đức Hải đang là con cờ trong tay Trương Tấn Sang nên Phúc đã chọn Tăng Hữu Phong (đồng hương miền trung, bên ngoại), với vai trò cầm đầu Tuổi Trẻ Online, vai trò của Tăng Hữu Phong nhiều lúc còn lấn lướt cả Phạm Đức Hải vì như lời của Phúc nói với Phong: “Giờ là thời của mi, thời của internet, báo giấy sẽ chết, chỉ còn Tuổi Trẻ Online của mi thôi, chịu khó nhịn nhục, Đức Hải xuống mi sẽ lên, còn nếu không tau sẽ đưa mi ra TW, giờ mi cứ làm cho tốt, có công sẽ có thưởng!”, từ đó Phong đã trở thành "người" của Nguyễn Xuân Phúc (chiến công đầu tiên của Tăng Hữu Phong là vụ đưa clip Dương Chí Dũng lên TTO, Phúc rất hài lòng và đã đích thân gọi điện “chúc mừng”). Trước đó, Phong đã trực tiếp chỉ đạo Dương Đức Đà Trang, Văn phòng Hà Nội tiếp cận, chăm sóc “dư luận”, pi-a cho ngài Phó Thủ tướng “thứ nhất”. Chính Tăng Hữu Phong là người giới thiệu Võ Văn Thành (Phóng viên báo Tuổi Trẻ - Văn phòng Hà Nội, sinh năm 1979, gốc Nghệ An) với Nguyễn Xuân Phúc và “bảo lãnh sự trung thành” của Thành nên Nguyễn Xuân Phúc đã chọn Thành là người duy nhất trong báo Tuổi Trẻ làm “trợ lý truyền thông” tháp tùng trong các chuyến vận động, đánh bóng tên tuổi cá nhân từ Bắc vào Nam. Để Thành yên tâm “công tác”, Nguyễn Xuân Phúc đã chỉ đạo cấp cho Thành căn hộ tại khu tập thể Bộ Thủy sản, ngõ 409, Kim Mã, Hà Nội.
Từ ngày trở thành “trợ lý truyền thông” cho Nguyễn Xuân Phúc, Võ Văn Thành đã thực sự thay da đổi thịt, tiếp cận với nhiều nguồn tin “độc quyền” cung cấp cho TTO phục vụ âm mưu của ngài Phó Thủ tướng "thứ nhất"

Một tác phẩm “media” của Võ Văn Thành
Như vậy, ngoài Chủ tịch nước Trương Tấn Sang, báo Tuổi Trẻ chính thức đã tìm thêm được Ủy viên BCT, Phó thủ tướng thứ nhất Nguyễn Xuân Phúc để “backup” cho mình.

Báo Tuổi Trẻ lại tiếp tục các phi vụ “đâm thuê chém mướn”, phục vụ thêm một “ông chủ” mới…

Người Trong Cuộc

Nguồn: Internet



Ai đã đầu độc phóng xạ ông Nguyễn Bá Thanh?

 1.1.15  Chân dung Quyền lực
Như nhiều độc giả đã tinh ý nhận định, kẻ thủ ác không thể là ai khác ngoài Nguyễn Xuân Phúc, Phó Thủ tướng, Phó Trưởng ban Thường trực Ban Chỉ đạo TW về phòng, chống tham nhũng vì các lý do sau:
Kẻ mặt trơ trán bóng Nguyễn Xuân Phúc đã mượn tay Trung Nam Hải hạ độc ông Nguyễn Bá Thanh bằng chất phóng xạ
 1- Động cơ: Có 2 động cơ quá rõ ràng:

-    Nguyễn Xuân Phúc quyết giữ vị trí độc tôn thủ lĩnh miền trung trong Bộ Chính trị: Tại đại hội XI đầu năm 2011, nhằm bảo vệ độc quyền của mình trong cái gọi là “nhân tố miền trung” nên trong quá trình diễn ra đại hội, có hơn 65 đoàn đại biểu thì Nguyễn Xuân Phúc đã mời cơm gần 60 đoàn, ông ta gặp riêng các trưởng đoàn và các Ủy viên TW để vận động bỏ phiếu cho mình và rêu rao ông Nguyễn Bá Thanh độc đoán, chuyên quyền nhằm hạ thấp uy tín ông Thanh. Các ông Lê Thế Tiệm, Vũ Ngọc Hoàng cũng đồng thời là nạn nhân của Nguyễn Xuân Phúc tại đại hội kỳ này. Đúng như tính toán, Nguyễn Xuân Phúc đã vào Bộ chính trị dẫn đến câu “nước chảy ngược” mà người Quảng Đà thường hay nói. Đến cuối năm 2012, ngay sau khi ông Nguyễn Bá Thanh được điều động về TW nhậm chức Trưởng Ban Nội chính và được cơ cấu vào Bộ Chính trị, ai cũng thấy vị trí của ông Nguyễn Xuân Phúc lập tức lung lay, ưu thế độc quyền “nhân tố miền trung” cũng không còn. Ông Phúc đã mưu mô dùng quyền Phó Trưởng ban Thường trực Ban Chỉ đạo TW về phòng, chống tham nhũng để lệnh cho Thanh tra Chính phủ công khai kết quả thanh tra đất đai Đà Nẵng nhằm triệt hạ uy tín, bít đường vào Bộ Chính trị của ông Thanh, mời độc giả xem lại bài viết “Sự thật về thanh tra đất đai ở Đà Nẵng” để biết rõ hơn. Sau Hội nghị TW7, ông Nguyễn Bá Thanh đã giải quyết được nhiều khúc mắc với các Ủy viên Bộ Chính trị, đạt được nhiều thành tích trong các vụ án tham nhũng, ông đã được sự ủng hộ của cả tứ trụ triều đình, con đường vào Bộ Chính trị của ông đã rộng mở tại Hội nghị TW 10 tới.

-    Sinh mạng chính trị và khối tài sản tham nhũng của cả gia tộc bị đe dọa nghiêm trọng:được cả tứ trụ triều đình bật đèn xanh, Ông Nguyễn Bá Thanh quyết định làm việc cần phải làm sau khi đã nắm trong tay hàng loạt đơn tố cáo chính danh của nhiều tầng lớp nhân dân cùng chứng cứ xác thực về các hành vi tham nhũng, hủ hóa của Nguyễn Xuân Phúc và quan trọng nhất, ông Nguyễn Bá Thanh đã âm thầm thành lập tổ công tác đặc biệt, tiến hành điều tra khối tài sản tham nhũng của gia đình ông Nguyễn Xuân Phúc theo chỉ thị mật của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng. Tất cả dự định sẽ  được ông Thanh trình lên Thường trực Bộ Chính trị, Ban Bí thư vào Hội nghị TW 10 tới. Điều này đã khiến sinh mệnh chính trị của Nguyễn Xuân Phúc bị đe dọa nghiêm trọng hơn bao giờ hết và ông ta bắt buộc phải ra tay.

2- Điều kiện và Khả năng thực hiện: Với khối tài sản vơ vét, hút máu nhân dân lên tới con sốhàng nghìn tỷ và có quan hệ đặc biệt với Trung Nam Hải qua Đại sứ quán Trung Quốc tại Lào và đại gia Hoa kiều Đặng Văn Thành (người có vai trò quan trọng trong các hội đoàn người Hoa và gắn bó chặt chẽ với Lãnh sự quán Trung Quốc tại TPHCM) thì việc ông Nguyễn Xuân Phúc hợp tác và chấp nhận chịu sự khống chế của Trung Quốc là điều tất yếu. Với tài sản cùng quan hệ đó, đã quá đủ điều kiện để Nguyễn Xuân Phúc thực hiện âm mưu ám hại ông Nguyễn Bá Thanh. Đặc biệt, cùng thời gian ngày 16/12/2013, ông Nguyễn Bá Thanh lên đường thăm Trung Quốc thì cùng ngày 16/12/2013, Phó thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc cũng lên đường đi Lào trên danh nghĩa dự phiên họp Liên Chính phủ Phân ban Hợp tác Việt Nam-Lào, những người thân cận tiết lộ cho biết có tháp tùng ông ta đến Đại sứ quán Trung Quốc tại Vientiane, Lào, Nguyễn Xuân Phúc đã gặp riêng Đại sứ Trung Quốc Quan Hoa Binh, nội dung không ai được biết chi tiết, nhưng sau cuộc gặp riêng thì thấy Nguyễn Xuân Phúc rất hớn hở, tự tin.
Trưởng ban Nội chính Nguyễn Bá Thanh tại Bắc Kinh, Trung Quốc ngày 16/12/2013

Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc tại Vientiane, Lào ngày 17/12/2013
Theo thông tin từ ông Phan Văn Tâm, thư ký phụ trách tháp tùng chăm sóc ông Nguyễn Bá Thanh cho biết, ngay sau chuyến công tác Trung Quốc vào cuối năm 2013, ông Thanh bắt đầu có triệu chứng mệt mỏi, suy kiệt, thường xuyên bị choáng, ngất kéo dài cho dù trước đó ông hoàn toàn khỏe mạnh. Trong thời gian ở Trung Quốc, ngoài các buổi hội đàm chính thức, ông còn được “bạn” dẫn đi một số nơi để mua sắm, ăn uống và chắc chắn ông bị Trung Nam Hải ra tay trong khoảng thời gian này, tất nhiên, chúng tôi không thể có được chứng cứ và diễn biến quá trình cụ thể, nhưng kết quả chẩn đoán “Ngộ độc phóng xạ - ARS” đã tiến triển thành ung thư máu bạch cầu cấp của các trung tâm y tế hàng đầu tại Mỹ là sự thật.

3- Với đầy đủ động cơ, điều kiện và tính cách của Nguyễn Xuân Phúc thì càng không cần phải nói, giới lãnh đạo Việt Nam ai cũng nhận định Nguyễn Xuân Phúc là kẻ thượng đội hạ đạp, thâm độc, cơ hội, phản phúc từ ngay góc nhìn nhân tướng học và thực tế đã chứng minh điều ấy. Chính miệng ông Phúc đã từng nói khi mới ra trung ương nhậm chức Phó Chủ nhiệm VPCP năm 2006: “Tôi là người không ngán gì, làm là làm tới bến luôn!”. Việc Nguyễn Xuân Phúc mượn tay Trung Nam Hải hạ độc ông Nguyễn Bá Thanh bằng chất phóng xạ là điều không thể nghi ngờ.

Theo thông tin chúng tôi có được, đợt hóa trị lần 3 của ông Nguyễn Bá Thanh đã thất bại và ông sắp được gia đình đưa về Việt Nam. Liệu ông có còn đủ tỉnh táo để hệ thống lại các hồ sơ, tài liệu, chứng cứ về khối tài sản tham nhũng khổng lồ của Nguyễn Xuân Phúc và gia đình cùng với lá đơn tố cáo đích danh Nguyễn Xuân Phúc là nghi phạm đã đầu độc ông để trình lên Bộ Chính trị, Ban Bí thư nhằm bắt tên đồ tể này hay không. Nhưng chúng tôi tin rằng, trời cao có mắt, chắc chắn Nguyễn Xuân Phúc sẽ phải đền tội trong một ngày không xa.

Cầu trời phật phù hộ cho ông Nguyễn Bá Thanh vượt qua được đại nạn, Chúng tôi chỉ có thể nói với ông rằng, người dân Đà Nẵng rất thương ông và từ chiều ngày 31/12/2014 đã lập đàn cầu an tại Tịnh thất Bửu Sơn, mọi người đều thành tâm cầu cho ông được thân tâm an lạc, tật bệnh tiêu trừ.
Người dân và phật tử đến dự lễ cầu an cho ông Nguyễn Bá Thanh ngày 31/12/2014 tại Tịnh thất Bửu Sơn
Nguồn: Internet


Anh em nhà Nguyễn Xuân Phúc: Bá Kiến thời hiện đại!

 16.12.14  Chân dung Quyền lực
Nhắc đến nhân vật Bá Kiến trong tác phẩm Chí Phèo, dường như người Việt Nam ai cũng ám ảnh, phẫn nộ trước những thủ đoạn bất lương, sử dụng quyền lực cưỡng đoạt sự sống, tiền bạc của cải của những người lương thiện, thấp cổ bé họng. Trong xã hội phong kiến, khi hệ thống pháp luật chưa dân chủ thì những bất công ấy có thể hiểu được nhưng cuộc sống ngày nay khi luật pháp đã được xác lập nghiêm minh, nhưng những kẻ Bá Kiến thời hiện đại vẫn len lõi trong hệ thống chính trị Việt Nam. Đáng nguy hại là, không chỉ một cá nhân sử dụng quyền lực chính trị của mình để hà ép dân, trả thù cá nhân mà tư tưởng hút máu được nối truyền qua các thế hệ. Từ anh trai, đến em trai và dọn đường cho cả thế hệ con cháu.
Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc và ông anh trai Nguyễn Quốc Dũng

Với người dân lớn tuổi hiền lành, chân chất, yêu nước tỉnh Quảng Nam dù ở tuổi thập cổ lai hy vẫn chưa bao giờ quên cái tên Nguyễn Quốc Dũng (ít người biết ông Dũng là anh ruột của Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc), nhất là thủ đoạn mà ông Dũng đã dùng trong thời gian đương nhiệm chức vụ Viện trưởng VKSND Thành phố Đà Nẵng.

Mười năm về trước (năm 2004), được sự chống lưng của ông Nguyễn Xuân Phúc (lúc đó là Phó Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Nam), ông Nguyễn Quốc Dũng đã móc nối cùng nhóm lợi ích được ông Nguyễn Xuân Phúc bảo kê tại VKSND Tối cáo để phê chuẩn khởi tố, bắt giam Trung tá Hoàng Minh Công (điều tra viên Phòng CSĐT Công an Đà Nẵng). Gán ghép tội danh “Thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng” (Điều 285 BLHS), Trung tá Công đã bị hành hạ, đối xử tồi tệ suốt thời gian chờ xét xử. 

Phiên tòa lần 1 diễn ra theo đúng ý đồ của ông Nguyễn Quốc Dũng nhưng trong phiên tòa lần thứ 2, hàng loạt các tình tiết đã được phanh phui. Hội đồng Xét xử đã kết luận Trung tá Hoàng Minh Công không phạm tội và được thả tự do. Ngay tại phiên tòa, Trung tá Hoàng Minh Công đã tố cáo Viện trưởng VKSND Tp.Đà Nẵng Nguyễn Quốc Dũng đã thông đồng với một số cán bộ Cục điều tra, Viện KSND Tối cao để trả thù, khởi tố vụ án trái luật. Nguyên nhân vào năm 1999, trong vụ án Hoàng Minh Thông, Trung tá Hoàng Minh Công đã 9 lần đề xuất bắt giữ Lê Tiến Dũng là Trưởng ban quản lý đầu tư dự án Nhà máy xi măng Hải Vân, nhưng đều bị ông Nguyễn Quốc Dũng bác bỏ. Sau đó Bộ Công an đã đồng ý quyết định khởi tố, được Viện phó Viện KSND TP Đà Nẵng phê chuẩn và Lê Tiến Dũng đã phải thụ án (Sau vụ án này, Trung tá Hoàng Minh Công đã nhiều lần viết đơn tố cáo với các cấp thẩm quyền về việc ông Nguyễn Quốc Dũng bao che tội phạm). Tuy nhiên, TAND Tp.Đà Nẵng đã bỏ qua lời tố cáo này trong bản kết luận phiên tòa.

Giữa phiên toà ngày 18/8, bị cáo- Trung tá Hoàng Minh Công tố cáo Viện KSNDTC, Viện trưởng VKS Đà Nẵng Nguyễn Quốc Dũng cố tình trả thù, khởi tố vụ án trái luật
Sự việc không dừng lại ở đó, đáng lẽ ra khi bị vạch mặt trước dân với những hành xử không xứng với chiếc ghế đang giữ, ông Nguyễn Quốc Dũng nên tìm cách chuộc lỗi. Nhưng không, không những ông ta không từ bỏ thói cậy quyền làm chuyện trái luân thường, đạo lý, mà còn hành động ngông cuồng hơn. Vì lợi ích kinh tế, trục lợi cho bản thân, được sự chống lưng của ông Nguyễn Xuân Phúc, Nguyễn Quốc Dũng không ngần ngại phê chuẩn ngay quyết định truy tố Thiếu tướng Công an Trần Văn Thanh (nguyên Chánh thanh tra Bộ Công an) với tội danh gán ghép: “Lợi dụng các quyền tự do dân chủ, xâm phạm lợi ích của Nhà nước, lợi ích hợp pháp của tổ chức công dân” (Điều 258, BLHS). Thiếu tướng Trần Văn Thanh là nạn nhân của sự trả thù tư pháp phi nhân chưa từng thấy trong lịch sử thế giới hiện đại khi ông bị Tòa án nhân dân thành phố Đà Nẵng điệu ra nơi xét xử khi đang hôn mê, bị đẩy vào phòng xử với đầy đủ dây nhợ và máy trợ thở oxygen, để bị nghe tố cáo và tuyên án. Tuy nhiên, sau nhiều lần xét xử, Thiếu tướng Công an Trần Văn Thanh được tuyên vô tội vì không có bất kỳ dấu hiệu, bằng chứng nào phạm tội như phía VKSND tối cao tố cáo.
Tướng Trần Văn Thanh đang hôn mê bị đẩy ra tòa trên băng ca
Khi vụ án này khuấy động dư luận, người dân quan tâm đến đều biết, nguyên do ông Trần Văn Thanh bị khởi tố vì ông Nguyễn Quốc Dũng trả thù cá nhân. 

Từ năm 2000, liên quan đến lợi ích trong vụ “Rút ruột Sông Hàn”, ông Nguyễn Quốc Dũng đã ký các công văn gửi Viện KSND Tối cao, nội dung các công văn đề cập đến việc ông Nguyễn Bá Thanh (khi đó là Chủ tịch UBND Tp. Đà Nẵng) đã nhận hối lộ của Phạm Minh Thông 4,4 tỉ đồng trong các công trình xây dựng Cầu Sông Hàn và đường Bắc Nam ở Đà Nẵng. Xét thấy sự việc không như những gì trong công văn ông Nguyễn Quốc Dũng trình bày, nên ông Trần Văn Thanh phản đối, không khởi tố. Cũng từ đây mà ông Nguyễn Quốc Dũng thù vặt cá nhân, nuôi dã tâm hãm hại ông Trần Văn Thanh cho bằng được. Nhưng may mắn, công lý còn tồn tại, nên ông Thanh không phải thân bại, danh liệt dưới thủ đoạn của anh em nhà Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc.

Tưởng rằng khi về hưu, ông Nguyễn Quốc Dũng sẽ không còn cơ hội hành động ngông cuồng nữa. Tuy nhiên, thế lực của ông không hề bị “đứt rễ” khi còn đó em trai là Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc. Với quyền lực mà Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc có trong tay, vợ chồng ông Nguyễn Quốc Dũng đã được “giới thiệu” làm Tổng Đại lý tại Đà Nẵng cho Nhà máy Xi măng Thăng Long (Quảng Ninh). Từ đó, vợ chồng ông Dũng, bà Liễu đã mở Công ty TNHH Nguyễn Quốc Dũng (198 Trần Phú, Q. Hải Châu, Tp. Đà Nẵng) để kinh doanh trong lĩnh vực xây dựng, thầu tổng hợp. Không chỉ thò bàn tay nhám nhúa vơ vét lợi ích kinh tế lúc về hưu, mà ông Nguyễn Quốc Dũng còn tham vọng lo cho hậu thế bằng cách cướp các suất học bổng nước ngoài cho hai cô con gái thông qua quyền lực của em trai mình (Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc). Bà Liễu, vợ của ông Nguyễn Quốc Dũng còn dạy con gái rằng:  “Chú Phúc giàu lắm, bọn doanh nghiệp đi theo cho tiền nhiều lắm, nếu chú Phúc cho thì cứ nhận, đừng ra vẻ làm gì thiệt thân!”. Kết quả là, nhờ có cái mác “chú Phúc” mà 2 cô con gái ông Nguyễn Quốc Dũng được cung phụng như tiểu thư, “du học” không tốn một đồng xu ở ngoại quốc.

Đại gia đình Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc nâng ly đoàn kết cùng vơ vét của cải xã hội, phá hoại nền kinh tế Việt Nam?
Cha, chú làm quan thì cháu sẽ làm gì khi có trong tay lỉnh kỉnh bằng cấp ngoại quốc? Tương lai ngồi mát ăn bát vàng của hậu thế sẽ lại được mở ra và thế là ông Nguyễn Quốc Dũng và Nguyễn Xuân Phúc sẽ không sợ truyền thống lạm quyền, vơ vét, ăn bẩn của gia đình, dòng họ bị đoạn mạch?! ...

Với tất cả thủ đoạn thâm độc và tàn bạo nhất, anh em ông Nguyễn Quốc Dũng và Nguyễn Xuân Phúc liệu quá thoát khỏi con mắt của nhân dân, bàn tay của pháp luật? và hậu quả cuối cùng cũng sẽ không khác gì Bá Kiến ngày xưa.
Nhân vật Bá Kiến cuối cùng cũng có số phận bạc bẽo. Cái chết của bá Kiến, cho chúng ta nhận ra quy luật của cuộc đời: những kẻ vấy máu người phải đền tội theo luật nhân quả đã đành, nhưng những kẻ ném đá dấu tay như Bá Kiến cũng không tránh khỏi quy luật “ác giả ác báo”. Càng mưu mô nham hiểm thì càng nhận được cái kết cục bi đát và bất ngờ.

Nguồn: Internet


Đảng CSVN Làm sao bảo vệ nổi Chủ nghĩa Mác Lê đã như cái xác chết thối rữa?

No comments:

Post a Comment

Thanks

Featured post

Lisa Pham Vấn Đáp official 8/6/2023

Popular Posts

Popular Posts