MATTHEW
TRẦN:
Bài ni kũa bạn Cao Lân viết về mèxừ Điếu Kày
aka Nguyễn văn Hãi.. đọc thấy hay zữ a
nghen!!
Chĩ kần đọc kái đầu-đề mà
thôi là đã thấy khoái rồi.
Thân ái,
MT
20/11/2014: Đội cứu hỏa ra
sức chữa cháy cho Điếu Cày
Cao Lân
Thông thường, người ta dễ dàng dập tắt
một đám cháy, khi ngọn lửa mới chớm bùng lên một đám nhỏ; còn một khi ngọn
lửa đã bùng cháy quá lớn rồi, thì dù có đội lính cứu hỏa với vòi rồng lớn đến
cỡ nào, cũng rất khó chế ngự được đám cháy. Do đó, để tránh bị hỏa hoạn,
người ta phải có những cách phòng ngừa khác nhau.
Riêng Điếu Cày Nguyễn Văn Hải, vì đương
sự quá tự tin rằng mình là “người tù nổi tiếng”, đã được Hoa Kỳ can thiệp để
công an Việt cộng “áp giải” lên máy bay và cho sang xứ Cờ Hoa, dù với “sứ
mạng” là phải triệt hạ lá Cờ Vàng, thì người Việt tỵ nạn cộng sản tại hải
ngoại, cũng phải công kênh mình lên làm “lãnh tụ”.
Là người
dân của nước Việt Nam Cộng Hòa, có ai mà không biết: Sau ngày 30/4/1975, khi
Cộng sản Bắc Việt đã “thành công” trong cuộc xâm lăng và cưỡng chiếm đất nước
VNCH, đảng Cộng sản đã bỏ tù, giết hại, đày đọa vô số người lên những vùng “kinh
tế mới”, đẩy người dân đến bước đường cùng, phải đánh đổi cả mạng sống của mình,
để đi tìm tự do, mà con số người đã chết trên con đường chạy trốn Cộng sản không
làm sao biết được một cách chính xác.
Thế nhưng,
cho tới hiện nay, dường như đa số đã quên đi tất cả. Nhưng có một điều rất
“lạ”. Đó là, trước đây, có rất nhiều vị Sĩ quan QLVNCH đã từng ở trong các trại
tù “cải tạo” của Việt cộng trên dưới mười năm, hai mươi năm; nhưng khi được đến
Hoa Kỳ theo diện HO, thì không hề có những người từng là chiến hữu, đồng đội mang
lá Cờ Vàng đi đón mừng các vị, như cuộc đón rước một “bộ đội” Điếu Cày Nguyễn
Văn Hải.
Chưa nói đến những người đã ở tù trên hai mươi năm, khi ra tù vẫn ở
trong nước, không được Hoa Kỳ đón nhận, và cũng không được các tổ chức “tranh
đấu nhân quyền” của người Việt Nam nhắc đến, mà rõ ràng, họ chỉ ra sức đánh
trống, thổi kèn đối với những kẻ đã từng ở trong “thành phần phản chiến” tại
miền Nam - từng ở trong bộ máy cầm quyền hoặc trong hàng ngũ của đội quân xâm
lăng Cộng sản Bắc Việt!
Nói cho
rõ ràng hơn, là các tổ chức “đấu tranh” này, chỉ tôn vinh những kẻ, dù ở miền
Nam, hay miền Bắc; nhưng phải “có công” với đảng Cộng sản. Và xin đừng quên,
Điếu Cày Nguyễn Văn Hải đã tuyên bố: Chừng nào 90 triệu người dân Việt đều chấp
nhận lá Cờ Vàng, thì đương sự mới chấp nhận đứng chung dưới lá cờ ấy.
Nên biết,
ở bất cứ một quốc gia nào thuộc thế giới tự do, trong những cuộc tranh cử Tổng
thống, phần thắng sẽ thuộc về người có số phiếu quá bán, nghĩa là có số phiếu
đạt trên 50/%, hoặc nếu có một “Dự luật” nào đó, kể cả việc muốn thay đổi quốc
kỳ, quốc ca cũng phải được đưa ra trước Lưỡng viện Quốc hội, thì phần thắng cũng
thuộc về bên có số phiếu đa số, hay có thể là có số phiếu “áp đảo”; sau đó, sẽ
được “thông qua” thành “Đạo Luật”, chứ không bao giờ có được con số 100/%, như
Điếu Cày Nguyễn Văn Hải đã đưa ra, là con số TUYỆT ĐỐI, như một điều kiện 90 triệu
người dân Việt đều chấp nhận lá Cờ Vàng.
Do vậy, mọi người cần phải biết tại
sao “bộ đội” Điếu Cày Nguyễn Văn Hải lại dám thách thức những người Việt Quốc
Gia yêu nước chân chính, là nạn nhân dưới những bàn tay đẫm máu, vô cùng tàn
khốc của đảng Cộng sản Việt Nam phải hạ lá Cờ Vàng, để tiếp rước Điếu cày Nguyễn
Văn Hải ?
Điều này,
đã cho thấy, chính Điếu Cày Nguyễn Văn Hải đã biết trước sẽ có những cuộc tiếp
rước này, cho nên đương sự đã chuẩn bị “khâu” lá thư của một người “đồng tù”
vào vạt áo, nhất là chuẩn bị những câu tuyên bố về “Mục đích tôi sang đây…”. Đồng
thời, phía chính phủ Hoa Kỳ cũng cho biết Điếu Cày Nguyễn Văn Hải đã quyết định
sang Mỹ, chứ không có chuyện “bị Việt cộng trục xuât”.
Xin nhắc
lại: “Blogger Điếu Cày trình bày, “Mục
tiêu của tôi sang đây là vì tôi đã nhìn thấy rõ khuyết tật của truyền thông
Việt Nam. Bởi vậy, tôi sang đây là để làm việc kết nối truyền thông trong và
ngoài nước để đẩy mạnh làn thông tin trao đổi giữa hai bên. Khi thông tin cân
bằng thì sự thấu hiểu, thông cảm giữa hai cộng đồng trong và ngoài nước dễ
dàng hơn, từ đó dẫn đến việc hàn gắn, xây dựng tình đoàn kết trong ngoài.”
Việc
“nối kết tuyền thông trong và ngoài nước”, thì không phải bây giờ, mà ngay
khi còn ở trong nước, kể cả lúc “đang ở tù” Điếu Cày Nguyễn Văn Hải cũng đã
“nối kết” được rồi, mà “nối kết” rất chặt chẽ nữa, vì nếu không, thì làm gì
có những tin tức như chuyện “bị chặt mất tay trong tù – chuyện tuyệt thực 28
ngày trong tù – chuyện khâu lá thư của một người bạn đồng tù …”.
Và khi vừa đặt chân đến đất Hoa Kỳ, thì đã có mặt con gái từ Canada sang gặp
bố, rồi được các “cơ quan tuyền thông” hạ lá Cờ Vàng, để tiếp rước, phỏng vấn…
Về việc
“thấu hiểu, thông cảm, hàn gắn, xây dựng đoàn kết”, thì thực ra, giữa người Việt
Nam với nhau làm gì không có sự “mất đoàn kết”, mà cần phải “xây dựng, hàn gắn”.
Bằng chứng là hàng năm người Việt tỵ nạn Cộng sản tại hải ngoại đều gửi tiền
về giúp đỡ người thân và cả những người nghèo khổ, những nạn nhân thiên tai nữa.
Thế
nhưng, chỉ riêng đảng Cộng sản Việt Nam và người Việt Quốc Gia yêu nước chống
Cộng thật sự, là không bao giờ có cái chuyện “thấu hiểu, thông cảm, hàn gắn,
xây dựng” được. Nguyên nhân chính, vì đảng Cộng sản đã và đang bán nước, buôn
dân – dùng bạo lực để bỏ tù, cướp bóc, giết hại đồng bào vô tội trong suốt
gần 40 năm tại miền Nam, và 70 năm tại miền Bắc!
Ngày mai, 20/11/2014: Đội “cứu hỏa” sẽ chữa cháy cho
Điếu Cày
Thật vậy,
“thua keo này, bày keo khác”. Những tổ chức “đấu tranh” đã hết lòng, hết sức
dàn dựng cho Điếu Cày Nguyễn Văn Hải để trở thành “ánh sáng – anh hùng”, đã thấy
được những phản ứng của người Việt Quốc Gia yêu nước chống Cộng. Vì vậy, họ phải
thay đổi “sách lược” là phải tổ chức những cuộc tiếp rước khác, nhưng phải có
“Phiếu trình” trước, là sẽ có chào cờ Vàng, hát quốc ca, và sẽ tặng cho Điếu Cày
một lá Cờ Vàng, để có đủ thời gian cho Điếu Cày Nguyễn Văn Hải chuẩn bị tinh thần,
chuẩn bị những câu trả lời, và có thể cũng sẽ chào Cờ Vàng, nhận Cờ Vàng, đội
Cờ Vàng, hát Quốc Ca VNCH.
Nhưng, xin
mọi người hãy nhớ cho rằng: Từ nay cho tới những tháng năm kế tiếp, nếu Điếu Cày
Nguyễn Văn Hải có đội lá Cờ Vàng trên đầu, thì Điếu Cày cũng chỉ là một Hoàng
Cái tân thời, đã và đang thi hành Khổ nhục kế mà thôi.
Và cũng nên nhớ, những cuộc tiếp rước sắp tới, chỉ là một thiểu số,
chứ không phải là con số TUYỆT ĐỐI, là 100/% người Việt, trong đó, bắt buộc
phải có toàn đảng Cộng sản, kể cả những đảng viên già đã về hưu, và những gia
đình, thân nhân, con cháu, chắt của đảng Cộng sản VN đều “chấp nhận” lá Cờ
Vàng, thì Điếu Cày mới “được phép” đứng dưới lá Cờ Vàng, như Điếu Cày Nguyễn
Văn Hải đã tuyên bố trước các “cơ quan tuyền thông”.
Kết luận:
Chỉ cần
căn cứ vào chính những lời tuyên bố của Điếu Cày Nguyễn Văn Hải, nên thời gian
sắp tới, cho dù đương sự bằng hình thức có đứng chào, có nhận lá Cờ Vàng ba sọc
của người Việt Quốc Gia, thì chẳng qua là một phép lịch sự, như nhiều “chính khách”
trên thế giới, họ cũng đã từng nhận lá cờ của những quốc gia khác đem tặng,
mỗi khi đến thăm viếng đất nước đó, chứ không phải họ chấp nhận đứng dưới lá
cờ ấy như tôn kính biểu tượng thiêng liêng, cao quý cho tinh thần tôn trọng tự
do, dân chủ…
Điếu
Cày Nguyễn Văn Hải cũng thế, cho nên ngày mai, hay trong những năm tháng kế tiếp,
Điếu Cày dù có hát quốc ca VNCH, có chào, có nhận lá Cờ Vàng; nhưng vì không
bao giờ có đủ với túc số là “90 triệu người dân Việt đều chấp nhận lá Cờ Vàng”,
nên Điếu Cày Nguyễn Văn Hải không bao giờ cùng chung lý tưởng với người Việt
Quốc Gia yêu nước, chống Cộng, tranh đấu cho Đại Cuộc Chung: Giải thể chế độ
buôn dân bán nước, là đảng Cộng sản đang cướp quyền cai trị trên đất nước Việt
Nam.
Anh quốc,
19/11/2014
Cao
Lân
|
__._,_.___
No comments:
Post a Comment
Thanks