Việt Nam tiến tới báo chí tư nhân trong giới
hạn?
Nam
Nguyên, phóng viên RFA
2014-10-25
2014-10-25
- In trang này
- Chia sẻ
- Ý kiến của Bạn
- Email
Một sạp báo ở Hà Nội, ảnh minh họa chụp hôm 26
tháng 6 năm 2012.
AFP
Báo chí tư nhân và tự do báo
chí là những vấn đề gây dị ứng với Đảng Cộng sản và Nhà nước Việt Nam. Tuy rằng
Hiến pháp 2013 và các Hiến pháp trước đó đều xác định người dân có quyền tự do
báo chí. Trước xu thế hội nhập thế giới, Việt Nam có thể nới lỏng ở chừng mực
nào đó đối với vấn đề cho phép tư nhân hoạt động báo chí hay không?
Một hướng đi mới?
Ít người tin là Việt Nam sẽ có thể sớm có báo chí tư nhân, chưa
nói đến tự do báo chí. Nhưng báo cáo giám sát việc thực hiện chính sách, pháp
luật về báo chí của Ủy ban Văn hóa, Giáo dục, Thanh thiếu niên và nhi đồng của
Quốc hội cho thấy đang hé mở một hướng đi mới.
Thời báo Kinh tế Việt Nam bản tin trên mạng ngày 10/10/2014
trích nội dung báo cáo theo đó, Điều 25 Hiến pháp 2013 qui định: “Công dân có
quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội,
biểu tình”. Tuy vậy, cho đến nay báo chí tự nhân không được thừa nhận ở Việt
Nam và một Chỉ thị của Thủ tướng ban hành vào năm 2006 khẳng định: “Kiên quyết
không để tư nhân hóa báo chí dưới mọi hình thức.”
Tôi nghĩ sẽ phải thay đổi bởi vì xu hướng thế giới không thể
chấp nhận mập mờ về chuyện tự do báo chí được.
-Nhà báo Thanh Thảo
Sự tréo cẳng ngỗng này giữa qui định của Hiến pháp và thực tế
đời sống pháp luật ở Việt Nam được Luật sư Trần Quốc Thuận, nguyên Phó chủ
nhiệm Văn phòng Quốc hội từ Hà Nội giải thích:
“Bây giờ Việt Nam có một qui trình không bình thường, Hiến pháp
thì bị luật treo, luật thì bị nghị định thông tư treo, cứ treo, kéo dài. Vấn đề
đặt ra ở đây, những Luật gọi là nhân quyền ở Chương II của Hiến pháp phải triển
khai mà bây giờ triển khai rất chậm, kể cả Luật Biểu tình cũng nói đi nói lại
mãi cũng không có; Luật Lập hội cũng treo ở đó, rồi quyền được cung cấp thông
tin rồi tự do báo chí... Tất cả những thứ đó nếu được triển khai trong một thể
chế như thế này mà người dân có được những quyền đó thì dĩ nhiên cũng có được
những phương tiện rất tốt để góp phần bóc tách những người tham nhũng, tham ô,
thiếu năng lực ra khỏi bộ máy công quyền…”
Việt Nam hiện có 900 cơ quan truyền thông, báo chí với 40.000
nhân viên và 30% các nhà báo ở Việt Nam là đảng viên. Về nguyên tắc tất cả báo,
đài đều thuộc quyền quản lý nhà nước. Theo báo cáo giám sát của Ủy ban Văn hóa,
Giáo dục, Thanh thiếu niên và nhi đồng của Quốc hội: “Hiện nay mới có 277 trong
số 838 cơ quan báo in tự cân đối thu chi tài chính. Còn lại đại bộ phận cơ quan
báo chí được Nhà nước bao cấp toàn bộ hoặc một phần về nhân sự, trụ sở, trang
thiết bị, in ấn và được phát hành tới các đơn vị hành chính, các tổ chức chính
trị, xã hội cũng bằng ngân sách nhà nước.”
Một sạp báo ở Sài Gòn
Đối với vấn đề mở rộng làng báo nhà nước để có thêm thành phần
tư nhân, Nhà báo Thanh Thảo báo Thanh Niên từ miền Trung Việt Nam phát biểu:
“Tôi nghĩ sẽ phải thay đổi bởi vì xu hướng thế giới không thể
chấp nhận mập mờ về chuyện tự do báo chí được. Việt Nam muốn hội nhập sâu hơn
với thế giới thì bắt buộc cũng phải thế thôi, có điều nó thay đổi chậm hay
nhanh. Trong thực tế lại là một chuyện khác, họ vẫn để hình thức tư nhân núp
bóng mù mờ, những ai trong cuộc mới hiểu chứ bên ngoài chẳng ai để ý cứ tưởng
báo nhà nước nhưng không phải. Nhất là báo trên mạng thì nhà nước ít thôi còn là
tư nhân núp bóng, nhà nước cũng biết thừa nhưng vẫn để cho hoạt động bình
thường. Thế thì tại sao lại không có qui chế để cho chính danh, nếu họ làm sai
thì phạt xử nó chuẩn hơn, có luật đàng hoàng chứ không phải ra ngoài.”
Tạp chí của tổ chức tư
nhân?
Bên cạnh tình trạng núp bóng để hoạt động báo chí như nhà báo
Thanh Thảo vừa nêu, ở Việt Nam đang có một thực tế là đã có một dạng báo chí in
ấn và trang mạng điện tử không mang tính núp bóng nhưng lại sai về hình thức
chủ quản và cũng có những tạp chí được xem là của tổ chức tư nhân.
Trong thực tế lại là một chuyện khác, họ vẫn để hình thức tư
nhân núp bóng mù mờ, những ai trong cuộc mới hiểu chứ bên ngoài chẳng ai để ý
cứ tưởng báo nhà nước nhưng không phải.
-Nhà báo Thanh Thảo
-Nhà báo Thanh Thảo
Báo cáo giám sát của Ủy ban Văn hóa, Giáo dục, Thanh thiếu niên
và nhi đồng của Quốc hội cho biết, do sự thay đổi cơ cấu tổ chức bộ máy nhà
nước một số cơ quan cấp tổng cục đã chuyển thành tập đoàn kinh tế hoạt động
theo mô hình doanh nghiệp, nhưng những đơn vị này vẫn tiếp tục xuất bản những
ấn phẩm báo chí chuyên ngành của các tổng cục nhà nước trước đây. Thí du như
Tổng Công ty Hàng không Việt Nam, Tập đoàn Dầu khí Quốc gia Việt Nam, Tập đoàn
Công nghiệp Cao su Việt Nam, Tập đoàn Công nghiệp than và khoáng sản Việt Nam.
Thời báo Kinh tế Việt Nam trích nội dung báo cáo giám sát còn
ghi nhận một thực tế là đã có khoảng 10 trường đại học dân lập đã xuất bản tạp
chí. Việt Nam hiện có hơn 80 trường đại học tư thục, trường đại học có vốn đầu
tư nước ngoài và hàng chục viện, trung tâm nghiên cứu do tư nhân thành lập. Các
tổ chức như thế có nhu cầu xuất bản tạp chí để thông tin, công bố và trao đổi
về kết quả nghiên cứu.
Trong tương lai Luật Báo chí sẽ phải sửa đổi để thực thi Hiến
pháp 2013, Ủy ban Giáo dục Thanh thiếu niên và nhi đồng của Quốc hội khuyến
nghị mở rộng đối tượng được thành lập cơ quan báo chí, bên ngoài các đối tượng
theo qui định của luật hiện hành. Vẫn theo thông tin này, quan điểm của Ủy ban
là khá thoáng, theo đó ngay cả những tổ chức xã hội nghề nghiệp của Việt Nam
hoạt động hợp pháp tại Việt Nam cũng được thành lập cơ quan báo chí hoạt động
rộng rãi trong mọi lĩnh vực thông tin, kể cả thông tin chính trị-xã hội.
Theo một số nhà phân tích, có báo chí tư nhân chưa chắc sẽ có tự
do báo chí, đặc biệt dưới các chính thể độc tài. Nhưng báo chí tư nhân lại là
điều kiện cần để thực hiện tự do báo chí và trong trường hợp Việt Nam cởi một
gút thắt nhỏ mở rộng số đối tượng được phép ra báo cũng sẽ là một tín hiệu vui.
Nhà báo Anh: Bằng chứng đường 9 đoạn của TQ
là vô căn cứ
Hoài Vũ,
phóng viên RFA
2014-10-25
2014-10-25
- In trang này
- Chia sẻ
- Ý kiến của Bạn
- Email
Nhà báo Anh Bill Hayton tại Washington DC, Mỹ.
Ảnh minh họa chụp năm 2010.
Screen capture
Nhà báo Anh Bill Hayton, một
trong những chuyên gia nghiên cứu Biển Đông, khẳng định bằng chứng lịch sử về
đường chín đoạn của Trung Quốc về chủ quyền tại vùng biển này là vô căn cứ. Ông
đưa ra phát biểu trên trong buổi giới thiệu cuốn sách mới về Biển Đông có tên: The
South China Sea: The struggle for power in Asia tại đại học Georgetown
ở Washington DC, Mỹ, hôm 23/10.
Đơn
phương tuyên bố chủ quyền
Trung Quốc lâu nay đơn phương tuyên bố chủ quyền gần như toàn bộ
khu vực Biển Đông. Một trong những bằng chứng lịch sử mà họ đưa ra là bản đồ
gồm đường 9 đoạn, hay còn gọi là đường lưỡi bò, ôm gần như trọn Biển Đông, bao
gồm cả Trường Sa và Hoàng Sa của Việt Nam. Đường lưỡi bò này còn chồng lấn lên
vùng biển chủ quyền trong khu vực đặc quyền kinh tế tính theo luật pháp quốc tế
của một số nước Đông Nam Á.
Tuy nhiên, độ chính xác của đường 9 đoạn này ra sao? Theo nhà
báo Bill Hayton vào thập niên 30 khi tàu chiến Pháp cập cảng ở Trường Sa và bắn
21 phát súng tuyên bố chủ quyền ở đây, Trung Quốc do không thể điều quân ra khu
vực này nên đã tìm đến các nhà làm bản đồ để khẳng định chủ quyền.
Bill Hayton cho biết đến tận năm 1933, Trung Quốc còn không biết
có những đảo gì, tên gì ở Biển Đông. Vào năm 1935, Trung Quốc mới bắt đầu đặt
tên cho 132 đảo lớn nhỏ ở khu vực này và phần lớn là dịch ra từ tên tiếng Anh
trên bản đồ quốc tế.
Lần đầu tiên vào năm 1936, đường 9 đoạn được đưa ra. Bản đồ đó
sinh ra là hoàn toàn do hiểu lầm.
-Nhà báo Bill Hayton
-Nhà báo Bill Hayton
Người đưa đoạn lưỡi bò hình chữ U đến với Trung Quốc là một
người có tên là Bạch Mi Sơ. Bill Hayton cho hay ông Bạch là một nhân sĩ yêu
nước và ham mê địa lý. Năm 1930, Bạch Mi Sơ từng vẽ bản đồ miêu tả lại điều
được gọi là “sự sỉ nhục quốc gia” của Trung Quốc, trong đó chỉ ra những phần
lãnh thổ của nước này đã bị đánh cắp. Vào năm 1936, ông Bạch vẽ bản đồ với
đường lưỡi bò ôm trọn gần như toàn bộ Biển Đông. Ông Bạch từng nói rằng khu vực
nằm trong đường lưỡi bò là “những nơi mà ngư dân của Trung Quốc kiếm sống và
hiển nhiên là nó thuộc về chủ quyền của chúng ta”.
Nhà báo Bill Hayton phát biểu: “Lần đầu tiên vào năm
1936, đường 9 đoạn được đưa ra. Bản đồ đó sinh ra là hoàn toàn do hiểu lầm.”
Bill Hayton cho rằng sở dĩ có bản đồ như trên cũng như các bản
đồ về sự sỉ nhục quốc gia mà Trung Quốc đưa ra là do sự hiểu lầm về quan hệ
giữa Trung Quốc và các nước Đông Nam Á trước đó. Ông nói các học giả Trung Quốc
thời đó đánh đồng việc các nước thiết lập quan hệ thương mại với việc cống nạp
với tư cách là nước chư hầu cho Trung Quốc.
Bản đồ Biển Đông với đường lưỡi bò do TQ đơn phương công bố nhằm
chiếm trọn Biển Đông, vị trí dàn khoan HD 981 và dàn khoan thứ hai do TQ thiết
lập hồi tháng 6 năm 2014.
Nhà báo Hayton lấy ví dụ về ghi chép liên quan tới quan hệ giữa
Trung Quốc và Hà Lan. Theo ghi chép của Trung Quốc thì Hà Lan khi đó là một
vương quốc và phải cống nạp cho vương triều Trung Quốc và nhún nhường trước nhà
vua ở đây. Tuy nhiên, thực tế là Hà Lan là một nước cộng hoà và việc cống nạp
thực chất là trao đổi để được quyền giao thương ở quốc gia đông dân và rộng lớn
là Trung Quốc.
Hayton từ đó đặt câu hỏi, có lẽ các nhà học giả Trung Quốc hiểu
lầm rằng các nước Đông Nam Á là chư hầu của họ khi cũng phải “cống nạp” cho
vương triều.
Đường lưỡi bò được chính quyền Trung Hoa Dân Quốc đưa lên bản đồ
vào năm 1947. Lúc này, nó có 11 đoạn. Qua thời gian, hai đoạn được bỏ đi. Nó
chứng tỏ Trung Quốc không hề có một cơ sở pháp lý cụ thể nào cho đường lưỡi bò
này. Về pháp lý mà nói, đường 9 đoạn không định nghĩa biên giới trên biển của
Trung Quốc.
Vậy đường 9 đoạn có ý nghĩa gì? Bill Hayton giải thích:
“Một học thuyết đường chín đoạn chỉ ra những hòn đảo nào thuộc về
Trung Quốc và cũng có một lý giải khác là đường chín đoạn là biên giới vùng
biển chủ quyền của Trung Quốc, có nghĩa là bao gồm gần như toàn bộ Biển Đông.”
Biển Đông thuộc về bên
nào?
Để hoàn thành cuốn sách về Biển Đông, Bill Hayton đã mất hơn hai
năm rưỡi đào sâu các tài liệu lịch sử. Theo ông, người đầu tiên tuyên bố chủ
quyền ở Biển Đông là một người Anh, khi đó là để khai thác phân chim. Ngoài
Trung Quốc, các nước như Việt Nam, Malaysia, Đài Loan, Philippines cũng tuyên
bố một phần chủ quyền ở Biển Đông, tuy nhiên không nước nào đi xa như Trung Quốc
trong việc khẳng định quyền sở hữu khu vực thậm chí chồng lấn lên hải phận của
nước khác theo luật quốc tế.
Câu hỏi đặt ra cuối cùng là, vậy Biển Đông thuộc về bên nào. Câu
trả lời là không ai biết cả.
Liệu có cách nào giải quyết vấn đề tranh chấp ở Biển Đông hay
không? Bill Hayton cho rằng khó có thể có một giải pháp hợp lý cho tất cả các
bên, vì rằng không một bên nào chịu nhượng bộ hoặc đưa ra những khẳng định có
bằng chứng rõ ràng. Cũng không bên nào sẵn lòng thống nhất về một quy chuẩn về
pháp lý. Trung Quốc, một bên lớn trong xung đột này chỉ muốn đối thoại song
phương trong khi các nước khác muốn đối thoại đa phương.
Bill Hayton cho rằng xung đột ở Biển Đông thỉnh thoảng sẽ lại
căng thẳng song ông bác bỏ ý kiến về một cuộc chạy đua vũ trang lớn trong khu
vực này. Theo nhà báo, Trung Quốc đã bỏ xa các đối thủ về lĩnh vực vũ khí.
Bill Hayton cũng có một cuốn sách khác về Việt Nam có tên
Vietnam - the rising dragon. Cuốn sách mới về Biển Đông của ông vừa được xuất
bản. Bill Hayton gia nhập BBC News từ năm 1998. Ông có một năm
làm báo ở Việt Nam và gần đây nhất, ông ở Myanmar trong một năm vào năm 2013.
Cuốn sách “The South China Sea: The struggle for power in Asia”
tuy còn nhiều điều cần bàn luận thêm nhưng ít ra cũng cho thấy ngày càng nhiều
hơn sự quan tâm của quốc tế, đặc biệt trong lĩnh vực truyền thông. Theo nhà báo
Bill Hayton thì ông rất vất vả khi tìm nguồn tư liệu từ Việt Nam do đó khó khăn
này đã cản trở ông rất nhiều khi viết cuốn sách.
Có lẽ nhà nước Việt Nam nên xem xét việc cung cấp thông tin cho
bất cứ ai muốn tìm hiểu về chủ quyền Biển Đông nhằm tránh sự đáng tiếc vì không
nắm bắt cơ hội chứng minh chủ quyền của mình trước quốc tế.
Đời Mồ Côi
Em
sinh ra đã không hề biết mẹ
Hàng
ngày Em theo chị để ăn xin
Ngày
đầu đường đêm ghế đá công viên
Sống
lay lắt nhờ đồng tiền thiên hạ.
Nhiều khi đói sữa thay bằng nước lã
Hai chị em vật vã dạ cồn cào
Dế ve Sầu nướng lót dạ đêm thâu
Mong trời sáng xin cơm thừa hàng quán.
Cha chết sớm mẹ bị người ta bán
Sang
bên Tàu vào động bán dâm
Nhà
cửa ruộng nương
Đảng
qui hoạch chẳng bồi thường
Nghe người nói cán bộ phường chia chác
Mình sống được nhờ tấm lòng cô bác
Nín đi nào chị sẽ hát ầu ơ
Mất mẹ cha đời đói rét bơ vơ
Đừng khóc nữa em thơ xin hãy hiểu.
Chuyện xui xẻo đẩy đưa đời cô lựu
Chị bị tông xe nằm ngất bên đường
Khi mọi người đưa chị đến nhà thương
Chị đã chết từ trên đường nhập viện.
Kẻ tông chị là đảng viên say xỉn
Sợ
liên quan chúng đã biến vào đêm
Hết
họ hàng giờ chỉ còn mình em
Nên ánh mắt mới buồn lên đến thế.
Anh xin lỗi mấy tháng rổi mới kể
Chỉ mong sao ánh mắt bé vơi buồn
Trẻ ăn mày không được đảng yêu thương
Nhưng còn có những trại cô nhi viện
MUA ĐÀN BÀ VN : Không
ưng được đổi lại
Đây là
thời đại siêu xa lộ tin tức, đâu phải chúng muốn làm gì thì làm.
TIẾN LÊN HONG KONG !
|
|||||||
|
|
|
|
|
|
||
Preview by Yahoo
|
|||||||
|
|||||||
Ngốc ơi là ngốc . Một
lũ cán ngố đứng xếp hàng một để ... ngửi . Đúng là một đám
hề !
Còn mụ
"y tế" thì ... nếm . Chán ơi là chán ! Kết quả là đã 40 năm , VN vẫn còn thù lù hàng đống thực phẩm độc hại và bẩn cuả bọn Chệt cộng tống sang . Hiện nay VNcs đang đứng đầu
bảng thế giới về ung thư , thì mụ "y tế " có "nếm" cho
lắm , cũng bằng thừa .
Xem kết quả , biết việc làm .
HY.
Cán Ngố Gộc đi thanh tra
kiểm soát...
Bó tay Bó tay ! Hết ý, hết ý
kiến.
Cùng nếm, ngửi, gõ với các
Bộ trưởng Ngố: Kim Tiến - Khôi Nguyên - La Thăng:
Mụ
Kim Tiến, Bộ trưởng Y té (giếng) Ngố đi kiểm tra thực phẩm ở chợ như vầy nè !!!!
Anh Phạm Khôi Nguyên, bộ chưởng bộ Tài Nguyên và
Môi trường và bầu đoàn đi kiểm tra chất lượng môi trường"
Chỉ
bọn quan chức Việt Nam mới có hành động kỳ quặc và ngu xuẩn thế này!
Ối
trời ơi là ông Tiến sĩ ! Ông nghè Phạm Khôi Nguyên ơi
Anh
Đinh La Thăng, bộ chưởng bộ Rao Thông đi kiểm tra độ lún của mặt đường
CHÂN DUNG 'CÁC ĐẦY TỚ NHÂN
DÂN'
Ngạo mạn, dâm ô chính là Lê Duẩn
Già mà lắm con là lão Đỗ Mười
Mưu mô quỷ quyệt là Lê Đức Anh
Nhẫn nhục sống lâu là Võ Nguyên Giáp
Chưa nói đã cười là Nguyễn Minh Triết
Giả danh Mác xít là Lê Khả Phiêu
Cái gì cũng nhặt là Tô Huy Rứa
Không bộ nào chứa là Nguyễn Thiện Nhân
Thức thời, né tránh là Nguyễn Hải Chuyền
Miệng lưỡi dịu mềm là Vương Đình Huệ
Thiểu năng trí tuệ là Đinh La Thăng
Ghét trung yêu nịnh là Lê Hồng Anh
Quen đánh giặc miệng là Trương Tấn Sang
*
Đổi trắng thay đen là Trương Vĩnh Trọng
Triệt suy phù thịnh là Trần Đình Hoan
Đã dốt lại tham là Lê Thanh Hải
Ăn vụng nói dại là Đinh Thế Huynh
Tình duyên lận đận là chị Kim Ngân
Vừa béo vừa dâm là Tòng Thị Phóng
Tính tình ba phải là Phạm Gia Khiêm
Chưa từng thanh liêm là Nguyễn Thế Thảo
Ăn tiền tàn bạo là Nguyễn Đức Nhanh
Nghìn tỉ tham nhũng là Vinashin
‘Bà con’ Thủ
Tướng là Phạm Thanh Bình
Coi Tây Tạng
trong tay Tầu để chuẩn bị cho VN rồi mai cũng trong tay Tầu
Preview by Yahoo
|
|||||
Bà con hãy tìm đường chạy ra nước ngoài
cho sớm như hồi 1975 kẻo bọn Tàu cộng đến cai trị thì chạy không kịp
nữa!
Một vị ni sư bị
đối xử tàn nhẫn:
Coi Tây Tạng
trong tay Tầu để chuẩn bị cho VN rồi mai cũng trong tay Tầu ...
Chiến tranh biên giới Việt Trung
năm 1979
Battlefield
Vietnam - Part 01: Dien Bien Phu The Legacy
SBTN SPECIAL: Phim Tài Liệu TỘI
ÁC CỘNG SẢN (P1)
SBTN SPECIAL: Phim Tài Liệu TỘI
ÁC CỘNG SẢN (P2)
SBTN
SPECIAL: Phim Tài Liệu TỘI ÁC CỘNG SẢN (P3)
|
|
Ha ha ha !
Hố
hố hố !
Không biết làm thịt em nào trước đây?
xem thêm
HTTP://DANLAMBAOVN.BLOGSPOT.COM/2014/05/HANG-VAN-CONG-NHAN-BINH-DUONG-INH-
Sốc - Lính Trung
cộng hành hạ tra tấn tù binh VN vô cùng tàn bạo dã man
Nhà báo Bùi Tín phản bác luận
điệu xuyên tạc của báo QĐND ngày 26-08-2012.
https://www.youtube.com/watch?v=I2jL0S8GnoQ
SỐNG VỚI BỌN "ĐỈNH CAO TỘI ÁC" VIỆT CỘNG,
"CHÚA TRÙM THAM NHŨNG"
TỤI MÌNH CŨNG KHỐN NẠN VỚI CHÚNG NÓ, NÓI CHI CON NGƯỜI -
|
Nghệ sĩ Tạ Trí Hải nói về cộng sản
|
||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
|
|
|
|
|
|
|||||||||||||||||||||||||||||||||||
|
__._,_.___
No comments:
Post a Comment
Thanks