CSVN
VÀ TRUNG CỘNG SẼ SỤP ĐỔ THEO QUAN ĐIỂM
DUY VẬT BIỆN CHỨNG SỬ QUAN CỦA K. MARX
LM Nguyễn Văn Khải - Cộng Sản Là Phi Nhân Người
Chống Cộng Sản Bao Giờ Cũng Có Chính Nghĩa
|
|||||||
|
|
|
|
|
|
||
Preview
by Yahoo
|
|||||||
|
Cộng sản Việt Nam và Trung cộng sẽ sụp đổ theo
quan niệm sử quan bình thường, vì 2 chế độ này là độc đoán, độc tài, rơi rớt
lại của chế độ độc tài phong kiến, cho vua là con Trời, cha truyền con nối, lỗi
thời, đi ngược lại trào lưu tiến bộ của lịch sử văn minh nhân loại, đo là đi
đến mô hình tổ chức xã hội dân chủ tự do.
Có người khác thì lại
cho rằng ngay dù xét dưới quan điểm duy vật lịch sử, lý thuyết của Marx mà cộng
sản Việt Nam và Trung cộng cho rằng là nên tảng của chế độ, thì 2 chế độ
này cũng sẽ sụp đổ.
Chúng ta hãy xem xét
quan điểm thứ nhì.
Duy vật biện chứng
sử quan của K. Marx (1)
Duy vật là gi
Chủ nghĩa duy vật ( le
matérialisme) là một trường phái triết học cho rằng moi sự vật ở đều đến từ vật
chất ( le matériel), ngược với chủ nghĩa duy ý ( l’idéalisme) cho rằng mọi sự
vật đều đến từ ý tưởng (l’idée). Tiêu biểu cho trường phái duy vật thời xa xưa,
người ta phải nó tới Démocrite ( 460-370 trước Tây Lịch), triết gia Hy lạp ;
thời cận đại chúng ta phải kể tới K. Marx ( 1818-1883), triết gia người Đức gốc
Do thái. Tiêu biểu cho trường phái duy ý, thời xa xưa , đó là Platon ( 428-348
trước Tây lịch) ; vào thời hiện đại là Hégel (1 770-1 831),
triết gia Đức, thầy của K. Marx.
Một câu nói
nổi tiếng của Hégel, nó tiêu biểu cho trường phái duy ý, duy tư tưởng, duy lý
lẽ ( le rationalisme), đó là : « Tout ce qui est rationel est réel
« , tất cả những cái gì hữu lý đều hiện thực. Marx đã dùng câu này, nhưng
đổi ngược lại, đó là : « Tout ce qui est réel est rationel »,
tất cả những gì hiện thực đều hữu lý. Người ta có thể nói Marx đã lấy toàn bộ
tư tưởng của Hégel ; nhưng đổi ngược lại. Chính vì vậy mà Marx đã chỉ
trích Hégel là lấy chân làm đầu và lấy đầu làm chân.
Thực ra để bàn sâu về
vấn đề triết học : « Mọi sự vật đến từ đâu, đến từ ý tưởng hay đến từ
vật chất ? », người ta đều không có câu trả lời dứt khóat. Nếu đi sâu
vào, người ta bị lâm vào tình trạng : « Con gà để ra cái trứng hay
cái trứng để ra con gà « . Đây là điều mà những người theo trường phái
thực nghiệm ( le positivisme) đã ý thức rất rõ, nhưng những người duy vật không
ý thức được điều này. (1)
Biện chứng là dịch từ
tiếng « la dialectique « , có gốc từ chữ La tinh « dialegein
« có nghĩa là đối thoại, bàn luận, sau được trường phái Hùng biện
dùng như một nghệ thuật tìm ra những mâu thuẫn của đối phương trong việc tranh
luận, để thắng họ.
Chính Hégel đã làm sáng
tỏ nguyên tắc biện chứng và áp dụng vào tiến trình phát triển của tư tưởng.
Theo ông, tư tưởng con người sẽ trải qua tiến trình biện chứng từ Đề qua Phản
Đề rồi tới Tổng Đề, có nghĩa là một tư tưởng được phát biểu ra, thì có tư tưởng
khác phản lại, hai tư tưởng đối chọi nhau, rồi đi đến kết luận tức tổng đề ;
rồi tổng đề lại biến thành đề, rồi có tưởng khác chống lại là phản đề. Cứ như
thế tư tưởng con người đi từ cái gì chủ quan sang cái gì khách quan, đi từ cái
gì là cá biệt, đặc thù, tới cái gì chung, cái gì toàn cầu.
Marx và Engels lấy
phương pháp biện chứng của Hégel áp dụng cho trường phái duy vật của mình, cho
rằng vạn vật biến chuyển theo biện chứng pháp. Engels viết rồi được nhắc lại
bởi Staline :
« Thiên nhiên là
viên đá thử vàng của biện chứng pháp và phải nói rằng khoa học thiên nhiên hiện
đại đã cống hiến cho những thử thách này những vật liệu vô cùng quí giá và mỗi
ngày một phong phú ; khoa học đã chứng tỏ rằng thiên nhiên cuối cùng ( en
dernière instance) đã biến chuyển theo phương pháp biện chứng chứ không theo
phương pháp siêu hình, nó không biến chuyển theo một chu kỳ lập lại như nhau,
mà nó có một lịch sử thật sự. Về điểm này trước tiên chúng ta cần phải nhắc tới
Darwin, người đã giáng một đòn nặng nề cho quan niệm siêu hình về thiên nhiên
nhiên, bằng cách chứng minh rằng toàn thể thế giới hữu cơ ngày hôm nay, chẳng
hạn như cây cỏ, động vật, tất nhiên trong đó có con người, chỉ là sản phẩm của
một tiến trình phát triển có từ bao triệu năm nay. » ( Engels được
nhắc lại bởi Staline trong quyển Les Questions du Léninisme – trang 788- NXB
Norman Béthume - Paris 1969).
Về thuyết Darwin, chúng
ta nên nhớ là Marx và Darwin cùng ở vùng Manchester, bên Anh, cách nhau độ 20
dặm khoảng hơn 20 cây số. Năm 1859, Darwin cho xuất bản quyển « De
l’Origine des espèces au moyen de la sélection naturelle « ( Nguồn góc
của những chủng loại qua phương tiên tuyển chọn tự nhiên ) ; cũng đồng
thời là năm K. Marx cho xuất bản quyển Tư Bản Luận ( Le Capital) bằng tiếng
Đức. Trong 2 người, Engels là người đọc quyển sách của Darwin trước và đã muốn
dùng lý thuyết của Darwin để biện minh cho lý thuyết của mình ; nên đã
khuyên Marx viết một bức thư cho Darwin và gửi tặng quyển Tư bản luận bằng
tiếng Đức ; nhưng không được hồi âm.
Mấy năm sau, quyển Tư bản Luận được
dịch ra tiếng Anh, lần này Marx viết cho Darwin lần thứ nhì và gửi tặng quyển
Tư Bản luận bằng tiếng Anh. Được trả lời ; nhưng rất lạnh nhạt, và Darwin
nói rõ rằng lý thuyết của ông chỉ áp dụng cho loài vật chứ không cho loài người ;
và tiến trình tiến hóa là một sự tự nhiên, tình cờ, chứ không theo một tiến
trình nào cả. (1)
Thực ra, K. Marx ý thức
rất rõ là không thể đi sâu vào phương diện triết học như trên đã nói là «
Vạn vật do đâu mà có, từ ý tưởng hay từ vật chất « , vì đi sâu vào chỉ lâm
vào cảnh con gà đê trứng hay cái trứng đẻ ra con gà ; ngay cả phần duy vật
biện chứng, vì vạn vật biến chuyển theo biện chứng là biến chuyển thế nào. Chỉ
có Engels đi sâu vào vấn đề này, trong quyển sách Chống lại Dühring (
Anti-Dühring) nhưng có nhiều sai lầm, sau đó được nhắc lại bởi Staline, trong
quyển Những nguyên tắc của chủ nghĩa Lénine ( Les Questios du Léninisme), một
quyển Kinh thánh của những người cộng sản, và có tính cách tuyên truyền
chính trị hơn là nghiên cứu và khoa học.
Thật vậy, vật chất theo
hiểu nghĩa bình thường là cây cỏ, hòn đá, cục đất, bảo vật chất biến chuyển
theo biện chứng pháp là biến chuyển thế nào, cái gì là đề, cục đất hay con
người, cái gì là phản đề cái cạy hay khúc gỗ, cái gì là tổng đề, con vật hay
cái gì khác.
Ngay cả vật chất theo
định nghĩa của Démocrite là cái nhỏ nhất không thể phân chia, thì đâu còn là
đề, phản đề và tổng đề.
Với khoa học hiện đại,
vật chất được định nghĩa là nguyên tử gồm Protron, Neutron và Electron, bởi nhà
khoa học Đan Mạch Niels Bohr vào năm 1913, thì bảo rằng vật chất biến chuyển
theo biện chứng pháplà biến chuyển thế nào trong một nguyên tử, cái gì là Đề,
Protron hay Neutron, cái gì là Phản Đề, Electrong chăng. Câu hỏi này những
nhà duy vật hiện đại cũng không có câu trả lời.
Điều mà Marx quan tâm và
viết nhiều, đó là duy vật sử quan.
Duy vật biện chứng sử
quan của K. Marx là gì
Quan niệm duy vật biện
chứng sử quan của Marx, đó là ông chia xã hội ra làm 2 tầng, thượng tầng kiến
trúc ( superstructure) và hạ tầng kiến trúc ( infrastructure). Theo ông hạ tầng
kiến trúc chính là sức sản xuất kinh tế ( les forces productives) bao gồm sức
lao động, phương tiện sản xuất và kỹ thuật sản xuất. Thượng tầng gồm Nhà nước
(l’Etat), luật pháp, biểu hiện triết học, tôn giáo, văn hóa và nghệ thuật.
Chính hạ tầng cơ sở quyết định thương tầng.
Ở đây tôi không đi sâu vào việc phê
bình Marx ; nhưng bề ngoài chúng ta thất cách phân chia xã hội này của
Marx có vẻ khoa học và rõ ràng ; tuy nhiên nếu suy xét kỹ, sâu xa thì
không, vì kỹ thuật sản xuất là đã dính lên thượng tầng. Marx ví hạ tầng cơ sở
như chất chứa ( le contenu) và thượng tầng như đồ chứa ( le contenant). Một khi
chất chứa tức sức sản xuất lớn mạnh, mà đồ chứa tức thượng tầng không lớn mạnh
theo thì chất chứa sẽ phá vỡ bình chứa để tạo nên một bình chứa khác. Đó là
quan niệm cách mạng của Marx.
Quan niệm cách mạng tất
yếu của Marx
Marx cho rằng xã hội tư
bản gồm 2 giai cấp, giai cấp chủ thì càng ngày càng ít và càng giầu ; giai
cấp thợ thì càng ngày càng đông và càng nghèo ; hố ngăn cách càng ngày
càng lớn, dẫn đến cách mạng tất yếu.
Marx viết :
« Sự phát triển kỹ
nghệ nặng đã đào hố dưới mảnh đất, trên đó giai tầng tư bản xây dựng lên hệ
thống sản xuất và tư hữu của họ. Giai tầng tư bản đã tạo ra những kẻ đào mồ
chôn họ. Sự sụp đổ của chế độ tư bản và chiến thắng của giai tầng vô sản là tất
yếu. » ( K. Marx – Le manifeste du Parti communiste – trang 34 – Union
générale d’ Editions – paris 1962).
Một câu hỏi đến với
chúng ta, đó là tại sao cách mạng tất yếu không đến với những nước tư bản, mà
cách mạng tất yếu lại đến với những nước cộng sản, đã đến với Liên sô, Đông Âu
và sẽ đến với Trung Cộng, Việt Nam, với ngay cái nhìn duy vật biện chứng sử
quan của Marx ?
Cách mạng tất yếu không
xẩy ra tại những nước tư bản vì nhiều nguyên do, nhưng trong đó có 2 nguyên do
chính. Đó là những nước tư bản biết tôn trọng quyền tư hữu, một nguyên động lực
khiến con người làm việc, nên kinh tế tư bản trở lên trù phú. Thêm vào đó họ
biết chấp nhận mô hình tổ chức xã hội dân chủ, tự do ; nên họ có khả năng
thích ứng và sửa sai mạnh.
Cách mạng tất yếu lại
xảy ra tại những nước tất nhiên cũng có nhiều nguyên do. Tuy nhiên ở đây tôi
chỉ nói đến 2 nguyên do chính : một bắt nguồn từ sự sai lầm của Marx về
quyền tư hữu ; hai bắt nguồn từ quan niệm sử quan của Marx.
Thật vậy, Marx có nhiều
sai lầm ; nhưng một trong những sai lầm to lớn đó là quan niệm về quyền tư
hữu. Dựa vào công trình nghiên cứu của một vài nhà nhân chủng học, Marx cho
rằng con người khi mới sinh ra không có đầu óc tư hữu. Sự quyết đóan này không
có tính chất khoa học, vì những nghiên cứu mà Marx dựa vào mới chỉ là những
điều kiện ắt có, chưa phải là những điều kiện dủ, để đưa đến kết luận.Và từ đó
Marx đã kết luận, rồi suy diễn ra rằng xã hội loài người trở thành giai cấp vì
con người bị nhiễm đầu óc tư hữu, Nhà nước hiện hữu là vì xã hội có giai cấp ;
nay bãi bỏ quyền tư hữu, thì xã hội không còn giai cấp và Nhà nước tự biến mất.
Đây là một sai lầm và một sự ảo tưởng to lớn của Marx. Nếu chúng ta xét những
xã hội cộng sản từ ngày Lénine thành lập 1917 tới nay thì hoàn toàn ngược lại,
quyền tư hữu không biến mất, Nhà nước không tự tắt như động từ mà Marx, Engels
dùng, mà ngược lại Nhà nước không những tồn tại, mà còn đàn áp thợ thuyền, nông
dân, người dân hơn bao giờ hết.
Marx sai lầm vì quyền tư
hữu không thể bãi bỏ mà chỉ có thể chuyển nhượng. Marx sai lầm vì cho rằng
quyền kinh tế quyết định ; nhưng ở những xã hội cộng sản, chính quyền
chính trị quyết định tất cả.
Đảng cộng sản gồm những
người làm chính trị cách mạng nhà nghề như Lénine, Mao trạch Đông, Hồ chí Minh,
lợi dụng thời cơ, cướp chính quyền, áp dụng lý thuyết của Marx, bảo rằng bãi bỏ
quyền tư hữu ; nhưng thực tế đã chuyển nhượng quyền tư hữu từ tay đại đa
số dân sang tay một thiểu số cán bộ, đảng đoàn, xã hội cộng sản trở nên một xã
hội vô cùng bất công, thay vì một xã hội công bằng như Marx ảo tưởng mơ ước :
Một thiểu số đảng đoàn cán bộ nay trở thành những ông tư bản đỏ thì vô cùng
giầu có ; đại đa số dân thì trở thành vô sản ; hố ngăn cách của tư
bản cộng sản đỏ và dân trở nên vô cùng to lớn. Câu kêu gọi của Marx theo duy
vật biện chứng sử quan trở thành :
« Các ông tư bản
cộng sản đỏ, các ông đang tự đào mồ chôn mình. Sự sụp đổ của chế độ cộng sản là
tất yếu. Nó đã xảy ra ở Liên Sô và Đông Âu. Nó sẽ xảy ra ở Việt Nam và Trung
Cộng. »
Dù xét dưới góc
cạnh sử quan bình thường hay duy vật biện chứng sử quan của K. Marx, những chế
độ cộng sản từ ngày Lénine thành lập, cho tới ngày hôm nay, chỉ là một sự lừa
đảo lớn nhất, một trang sử đau thương và đẫm máu nhất của nhân loại.
(2) Chế độ
cộng sản đã sụp đổ mảnh lớn ở Liên Sô và Đông Âu, chỉ còn 4 chế rơi rớt lại ở
Việt Nam, Trung Cộng, Bắc Hàn và Cu ba. Nhất là 2 chế độ Cộng sản Việt Nam và
Trung Cộng, ngày hôm nay tự nhân là đi theo kinh tế thị trường định hướng xã
hội chủ nghĩa, chỉ là cái quái thai của xã hội chủ nghĩa, cũng như của chủ
nghĩa tư bản.
Bình
thường, cái gì là quái thai thì sẽ chết. Đúng như lời của những người trong Đệ
Nhị quốc Tế Cộng sản, như Bernstein, Kautski, Luxem bourg.
Kautski cho
rằng cách mạng cộng sản do Lénine làm ra là một cuộc cách mạng đẻ non, một quái
thai, sớm muộn sẽ hoài thai.
Bà Rosa
Luxembourg, bạn của Lénine, thì cho rằng cách mạng của Lénine không phục vụ một
ai, vì đi ngược lại những nguyên tắc căn bản của chủ nghĩa cộng sản. Bà viết
cho Lénine trong nhật ký của bà :
« Cái
đảng độc tài và cái nhà nước độc tài mà anh dựng lên, anh bảo rằng nó phục vụ
thợ thuyền và nhân dân ; nhưng trên thực tế nó chẳng phục vụ một ai cả ;
vì nó đã đi ngược lại những nguyên tắc căn bản của chủ nghĩa xã hội. Đó là tôn
trọng tự do và dân chủ. »
Thật vậy,
những chế độ nào ngày hôm nay đi ngược lại tự do và dân chủ sẽ bị đào thải.
Chế độ
Cộng sản Việt Nam và Trung Cộng, không những xét theo quan niệm lịch sử
bình thường, mà ngay cả theo duy vật biện chứng sử quan, cũng sẽ sụp đổ.
Paris ngày 20/03/2 010
Chu chi Nam
No comments:
Post a Comment
Thanks