On Tuesday, October 14, 2014 6:34 PM, dinh tran <> wrote:
BỆNH” DỐI TRÁ & “HỘI CHỨNG” LỪA GẠT Ở VN:
DÁN NHÃN MỸ CHO TRÁI CÂY TRUNG QUỐC
DÁN NHÃN MỸ CHO TRÁI CÂY TRUNG QUỐC
"Đạo đức ngày
nay đã hỏng rồi,
Mười người theo học, chín
người thôi"
M Huynh
DỐI
TRÁ & “HỘI CHỨNG” LỪA GẠT Ở VN: SOS
Báo
Tuổi Trẻ ra ngày thứ hai 15.09.2014 đăng hàng tít khủng ngay trang nhất DÁN NHÃN MỸ CHO TRÁI CÂY TRUNG QUỐC . Tin giật gân khiến người đọc choáng váng ngay từ dòng
chữ đầu tiên
|
Theo
phóng sự điều tra của phóng viên Dũng Tuấn – Đình Khánh, chợ đầu mối nông sản
Thủ Đức (chợ đầu mối trái cây, rau củ lớn nhất Tp. Hồ Chí Minh) mỗi
đêm nhập về hàng vài trăm tấn hàng trái cây Trung Quốc, đủ các loại từ
Táo, Nho , Cam, Lê, Hồng, Lựu…Nhưng, ngay từ khi những kiện hàng in dày đặc
chữ Trung Quốc được bốc ra khỏi xe, những sản phẩm này liền được các chủ
vựa ( sạp hàng) phù phép dán nhãn (tem) là Mỹ, New Zealand hoặc là
hàng trong nước. Muốn dán tem nào thì cứ việc mua tem ấy mà dán vào, không
vấn đề. Như thế, trong chốc lát, nguồn gốc Trung Quốc của trái cây được xóa
sổ sạch sẽ.
Theo
thống kê của Tổng Cục Hải Quan, trong tám tháng đầu năm 2014, lượng
trái cây nhập khẩu chính ngạch từ Trung Quốc là khoảng từ 50 –
75 %. Nhưng trên thực tế lượng trái cây nhập về thị trường nội địa qua
đường tiểu ngạch còn lớn hơn rất nhiều. Một trong những nguyên nhân
chính khiến lượng trái cây Trung Quốc nhập khẩu vào Việt Nam áp đảo các thị
trường khác, là do thuế nhập khẩu đối với trái cây Trung Quốc là
0% từ năm 2012 !
Một cửa hàng trái cây
Vẫn
theo bài báo này thì, mặc dầu hàng Trung Quốc tràn ngập, nhưng khi khảo sát
ngoài thị trường, chúng ta gần như không tìm thấy địa chỉ nào xác nhận có bán
hàng Trung Quốc. Tại các siêu thị như Co.op Mart, Big C, Lotte…mặt hàng táo
hiện nay đều được các đơn vị khẳng định là không có hàng Trung Quốc.
Ghi nhận tại các siêu thị này cũng cho thấy các loại táo Mỹ, Úc, New Zealand
xuất hiện đa dạng trên các quầy kệ….
Thật
là khủng khiếp, thật là hoang mang, khi người dân cứ phải lắng
nghe bao nhiêu là thông tin “choảng nhau” chí chết. ( hàng Trung Quốc nhập vào tràn lan, nhưng người bán
thì không bán một tẹo nào của Trung Quốc) Mỗi đêm, chỉ riêng chợ đầu mối Thủ Đức đã nhập về hàng vài trăm tấn
trái cây Trung Quốc, chưa kể bao nhiêu chợ đầu mối khác và những con đường
tiểu ngạch vào thị trường Việt Nam… vậy mà người mua hàng chẳng thấy bóng
dáng hàng Trung Quốc đâu, cứ như là lượng hàng khổng lồ ấy đã bay hơi sạch
sẽ. Báo Tuổi Trẻ chỉ ra rằng chúng đã được “thay tên đổi họ” một cách
tự do, tùy tiện, công khai và hợp pháp (không có người cấm và bắt thì
có nghĩa là hợp pháp chứ gì !). Người tiêu dùng vừa ăn vừa nhảy điệu “gangnam
style” trong bụng.
Trong tình huống mọi người phải chấp nhận tình cảnh "cứ
nhắm mắt mà ăn đi, rồi trời kêu ai nấy dạ”, người
ta cảm thấy thân phận con người càng mong manh hơn, cuộc sống dòn ải hơn và
vô thường chợt đến như cơn mưa trái mùa không báo trước.
Trong
băn khoăn lo lắng người ta tự hỏi :
-
Ơ, thế người ta thành lập ra cái chính phủ để làm gì nhỉ ? Để
trưng bày chơi cho đẹp mắt hay để dân phải cõng thêm cái gánh nặng oằn vai
khi mà bản chất cuộc sống đã là một gánh nặng quá tải đối với nhiều người !
-
Các bộ nọ ban kia có chức năng gì, chẳng ai hiểu nổi, khi cái chức
năng quan trọng nhất là bảo vệ, duy trì sinh mạng của người dân thì lại bị bỏ
ngỏ, muốn đến đâu thì đến !
Than ôi, đó có phải là cách các Quan thương dân nên có ý đồ giúp dân
“Chết trẻ khỏe ma, chết
già ma …lụm cụm !”
Nghĩ
cho cùng, được giải thoát khỏi cái xác thân nặng nề ô trược trói buộc này sớm
chừng nào thì người ta tìm thấy Độc Lập, Tự Do, Hạnh Phúc nhanh chừng ấy. Các
đấng Dân Chi Phụ Mẫu ( Cha mẹ của dân) luôn có tầm nhìn của bậc cha mẹ, vừa
khôn ngoan vừa sâu sắc !
Thông qua
câu chuyện “cười không được, khóc không xong” này, người dân tự
rút ra một ít chân lý con con rằng :
- Hàng Trung Quốc mà không dám nhận mình là Trung Quốc, lại
phải lấy họ tên, lai lịch, xuất xứ của người khác thì đúng là “Ê” mặt quá,
mất mặt bầu cua hết ráo trọi trơn. Ấy vậy, mà người ta có cảm thấy bị “mất
mặt” đâu, vì làm gì có mặt mà mất ! “Quân tử Tầu” đáng kính được chôn cùng
lúc khi người ta chôn Khổng Tử. (Nhiều người lầm tưởng, bây giờ người ta đã
lôi cổ ông ấy dậy, để dựng tượng, để tung hô, là sai lầm lắm vậy. Khổng ngày
xưa mộc mạc “chân quê” Khổng ngày nay diêm dúa tỉnh thành, đỏ lẹt đỏ lè từ
chân đến tóc. Từ khi Khổng ra tỉnh về, hương đồng, gió nội bay đi… hết rồi !
)
-
Dân bán hàng của ta biết tỏng mười mươi hàng Tầu là độc, là giết
người tiệm tiến, là giúp dân ta từng bước tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững
chắc đến phòng xử án của Diêm Vương, nhưng họ vẫn… mạnh tay bán hàng,
mạnh miệng nói dối. Như thế dân ta bây giờ thuộc loại sát thủ
Pro. máu lạnh, có đẳng cấp chứ chẳng chơi !
-
Nói dối, dán tem Mỹ vào hàng Tàu là hành động bôi tro
trét trấu vào mặt đồng chí của ta. Sao dân mình lại lấy cái tên tư bản
xấu xa, độc ác ấy dán vào mặt (hàng) đồng chí của ta để lừa gạt người khác.
Bản chất tư bản là xấu và độc, không sợ bị chúng nó đầu độc cho chết à ?
- Lừa gạt người tiêu dùng ! (Nói dối để người ta tin những điều
sai lầm, lợi mình, hại người, đó là lừa gạt). Dân ta học theo Quan ta (chậy
theo thành tích ) nói dối đã quen, nên dối trá đã lậm vào máu thịt .
Bởi :
Ăn
cắp quen tay, ngủ ngày quen mắt, nói dối quen…miệng !
Mỗi
người mỗi nghề, mỗi tính cách, mỗi lãnh vực khác nhau. Nhưng dân ta nhất trí với
nhau ở một điểm : Nói Dối !
Người
người nói dối, nhà nhà nói dối, xã hội nói dối.
Vậy cho nên người người nghi ngờ nhau, người người đề phòng, cảnh giác nhau.
Người ta sử dụng sự dối trá của mình để đối phó với cái dối trá của kẻ
khác. Người nào không muốn dối, không thích dối, không khả năng dối, kẻ đó
…Thua ! Sự Chân Thành thánh thiện chỉ dành cho ba loại người :
* Những kẻ chưa sinh ra ** Những kẻ đã qua đời *** Những kẻ thua thiệt trong cuộc sống. Chúng ta long trọng làm lễ khai tử, đưa ma, cho sự Chân Thànhbằng những bài báo giấy, báo mạng và báo …miệng về những những sự dối trá công khai, được gián tiếp khuyến khích qua việc không bị khiển trách, trừng phạt hay chịu trách nhiệm về hậu quả của những Lời Nói – Việc Làm dối gạt của mình. Từ căn bệnh Nói Dối thâm căn cố đế, chuyển qua sự gạt gẫm lừa đảo, chỉ là chuyện hệ quả tất nhiên. Sự DỐI – GẠT đang trở thành một “hội chứng”, nở tưng bừng trong xã hội chúng ta. Nếu Hoa Anh Đào nở bừng trong nắng xuân rực rỡ thì DỐI và GẠT lại là loại hoa đen gai góc và thúi hoắc, nở túi bụi trong đêm đông tối tăm, lạnh giá và hỗn loạn… Con người tồn tại và phát triển được vì sự nương nhờ, tin cậy lẫn nhau. Đó là chữ TÍN.
Xã
hội chúng ta hôm nay đã chít vành khăn trắng để tang cho chữ TÍN mất
rồi.
|
__._,_.___
No comments:
Post a Comment
Thanks